Thơ » Nga » Konstantin Simonov
И этот год ты встретишь без меня,
Когда б понять ты до конца сумела,
Когда бы знала ты, как я люблю тебя,
Ко мне бы ты на крыльях прилетела.
А там бы вместе были мы везде,
Метель твоим бы голосом мне пела,
И, отражаясь в ледяной воде,
Твое лицо бы на меня смотрело.
Когда бы знала ты, как я тебя люблю,
Ты надо мной всю ночь до пробужденья
Стояла здесь, в землянке , где я сплю.
Одну себя, пуская в сновиденье…
Когда б одною силою любви
Мог наши души поселить я рядом,
Твоей душе сказать: приди, живи,
незрима будь, будь недоступна взглядам…
Но ни на миг не покидай меня,
лишь мне понятным будь напоминаньем…
В костре – неясным трепетом огня,
В метели снега голубым порханьем…
Незримая, смотри, как я пишу
Листки своих нелепых писем,
Как я слова беспомощно ищу,
Как нестерпимо я от них зависим.
Я здесь ни с кем делиться не хочу.
Свое ты редко здесь услышишь имя,
Но если я молчу – я о тебе молчу,
И воздух населен здесь лицами твоими.
Они кругом меня – куда ни кинусь я…
Все ты в глаза мои глядишь неутомимо.
Да, ты бы поняла, как я люблю тебя…
Когда б хоть день со мною прожила незримо,
Но ты и этот год встречаешь без меня…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 11/12/2006 17:35
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 10/12/2012 17:15
Và tết này em lại không cùng anh
Giá em thấu tận tường mọi nỗi,
Giá em hiểu anh yêu em biết mấy,
Hẳn tự lâu em tới với anh rồi.
Hẳn ta đã ở bên nhau khắp nơi
Và tiếng em luôn vang trong bão tuyết
Và luôn phản chiếu tự bǎng, gương mặt
Em nhìn anh, ánh sáng rạng ngời.
Giá em hiểu, anh yêu em biết mấy
Tự lâu rồi em tới đứng hằng đêm
Sát giường anh trong hầm dã chiến,
Mọi giấc mơ anh đều giữ trọn cho mình.
Giá sức mạnh tình anh có thể
Xích đôi lòng để lại cụng nhau
Hồn em hỡi, tới cùng anh sống,
Dù vô hình, vô ảnh, cũng không sao!
Nhưng xin chớ rời anh dù nửa bước,
Hãy luôn là tín hiệu với riêng anh.
Trong đốm lửa, hoá bập bùng đốm lửa,
Giữa bão tuyết, thành ánh tuyết mờ xanh.
Vô hình hỡi, nhìn xem anh viết
Những lá thư vô nghĩa suốt đêm dài,
Bất lực quá, những từ anh chép,
Đau đớn sao, em hãy xem này.
Anh ở đây không tâm sự cùng ai
Và ít nhắc tên em thành tiếng.
Nhưng ngay cả khi anh không hề nói,
Im lặng này cũng hướng về em.
Anh luôn thấy gương mặt em bốn phía,
Suốt ngày đêm đǎm đắm dõi nhìn.
Phải, em sẽ hiểu anh yêu em biết mấy
Nếu ở bên anh, dù chỉ vô hình.
Nhưng tết này em vẫn chẳng cùng anh.