Thơ » Nga » Konstantin Simonov
Не плачь! - Все тот же поздний зной
Висит над желтыми степями.
Все так же беженцы толпой
Бредут; и дети за плечами...
Не плачь! Покуда мимо нас
Они идут из Сталинграда,
Идут, не подымая глаз, -
От этих глаз не жди пощады.
Иди, сочувствием своим
У них не вымогая взгляда.
Иди туда, навстречу им -
Вот все, что от тебя им надо.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 06/12/2017 14:39
Khóc làm chi, vẫn như xưa, bức bối
Bao phủ trên những đồng cỏ úa vàng
Vẫn nháo nhác đám đông người chạy loạn
Sấp ngửa, con bồng, tay xách, nách mang
Khóc làm chi, họ lướt cạnh chúng ta
Những đoàn người đi từ Stalingrad
Lầm lũi đi, không hề ngước mắt
Đôi mắt buồn không đợi chút xót thương
Hãy đi đi với niềm cảm thông chia sẻ
Họ không cầu xin một ánh mắt nhìn
Hãy cứ đến ở bên cạnh họ
Đó là những gì họ mong đợi ở anh