Đó là anh bạn luôn tranh giành cùng tôi
vị trí nhất nhì trong trường tiểu học
Con trai nhà giàu nhiều tiền lắm thóc
áo quần đầu tóc bảnh bao
Năm chiếc cúc lúc nào cũng sáng
Hộp cơm đem theo còn thêm quả trứng
Bát cơm trắng tinh còn rắc thêm hạt mạch
Thế nhưng chưa lúc nào động tay động chân với người khác
Bên cạnh ruộng mày có mảnh ruộng nhà tao
Ta và mày
đã hứa làm bạn tốt của nhau khi trao nhau bánh nếp cứng đờ
Thế mà Bong-tae ơi
Ngay sau ngày thu phục, bố mày bị chết
Mày cũng bị người làng lê lết kéo đi
mày đã chết trong hang núi Hal-mi
bởi súng của thằng da đen, lính chì Liên Hiệp Quốc
Trong đêm trăng hôm đó
mày đã chết trong hang tối mò tối mẫm
Hỡi Bong-tae!
Tao không thể cứu sống một mình mày
Tuổi mười bảy của mày, tao cũng vừa mười bảy


Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)