Quê ta đẹp quất Tây Hồ,
Tơ vàng kén mượt đầy bồ Tứ Liên.
Hữu Hưng dệt lụa hoa hiên,
Cò bay bướm lượn in trên lụa đào.
Cam Canh, bưởi Mỗ ngọt ngào,
Mát lòng cải bắp, su hào Trung Kiên.
Mình về Nguyên Xá mà xem,
Vườn hồng trĩu quả, chuối nêm kín làng.
Mễ Trì thơm gạo tám xoan,
Dự hương, gié cánh thóc vàng như tơ.
Gửi người dệt bộ bài thơ,
Phùng Khoang gấm đẹp còn chờ tay ta.
Cốm Vòng nức tiếng gần xa,
Cau non Dịch Vọng, tiếng gà thôn Viên.
Đường vào Cổ Nhuế vẫn quen,
Máy khâu rộn rã, mía chen vai người.
Hai Xuân như đẻ sinh đôi,
Cánh diều chung sáo, mương khơi chung đào.
Trên mình xanh thắm bí đao,
Dưới ta lúa tốt khác nào rừng xanh.
Vải thiều đỏ rực đầu cành,
Thơm mùi cam Cáo, ngọt canh đậu Giàn.
Xuân La lợn béo bao đàn,
Trắng phau cá lội, dịu vàng khoai tây.
Mình về ta nắm lấy tay,
Ta dặn câu này mình chớ có quên:
Khoả chèo mình ngược bến Chèm,
Viếng Lý Ông Trọng, hoa chen mái đình.
Giò Chèm ai gói xinh xinh,
Nắm nem làng Vẽ đậm tình quê hương.
Chuối mập quả trăm vườn,
Sang thu hương chuối quện hương cốm Vòng.
Hoa đào dệt lối Nhật Tân,
Yêu quê hoa nở đầy sân lụa đào.
Ở đâu hợp tác công cao,
Rẽ vào Quảng Bá xem nào đâu hơn.
Rau xanh kín bãi kín vườn,
Hương sen thoang thoảng cho thơm tóc mình.
Tung tăng đàn cá lượn quanh,
Ta giăng lưới bạc rung rinh mặt hồ.
Quên sao giấy điệp Nghĩa Đô,
Tiếng chày nện sợi, câu hò nhặt khoan.
Ai xeo cho giấy mịn màng,
Đẹp màu tranh mới xuân sang quê nhà.
An Phú dẻo kẹo mạch nha,
Lợn hồng da mượt như là trong tranh.
Ở đâu thơm húng thơm hành,
Có về làng Láng cho anh theo cùng.
Theo ai vai gánh vai gồng,
Rau xanh níu gót bóng lồng sông Tô.
Trời cao lồng lộng sao cờ,
Phi lao vi vút đôi bờ Nhuệ Giang.
Trập trùng nhà máy công trường,
Đỏ tươi mái ngói, mây vờn khói bay.
Lòng ta như tỉnh như say,
Mình nghe! Kìa tiếng máy cày xa xa...
Quê ta đẹp lắm quê ta,
Trăm mầu nghìn sắc quê nhà: Từ Liêm.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]