Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 10/03/2007 10:50
Tìm vào Lại bộ tới nơi,
Truyền nha môn định, ngày mai tiến chầu.
Ngắm xiêm, sụa mũ giờ lâu,
Uốn lưng năm lạy, Khấn đầu ba phen.
Lạy rồi ren rén tâu lên,
270. Chúc câu vạn tuế, dâng lên cửu trùng.
Tiếng trời đưa lại bệ rồng:
“Đặt toà gián viện kén dùng kẻ trung.
“Sau cho sắt đá một lòng,
“Miệng hùm chớ sợ, vảy rồng chớ ghê.”
Tâu rằng: “Hổ phận ngu si,
“Đem lòng khuyển mã đền nghì bể sông.”
Tan triều lệnh ngự vào trong,
Bách quan lui xuống đều cùng bước ra.
Mai công toan trở lại nhà,
280. Tiện gần tướng phủ sang qua vào liền.
Nghiêm trang cụa thế sân quyền,
Trước bia hạ mã chật lèn ngựa xe.
Ông bèn giả cách vô tri,
Ngồi trăm trắm kiệu, vào kề nghi môn.
Môn quan trông thấy thét dồn,
Xôn xao bẻ bót, ôn tồn hỏi tra.
Ông rằng: “Đâu chẳng biết ta,
“Huyện quan về bộ Lại khoa ngày rày.
“Buổi chầu nhân tiện sang đây,
290. Nhờ ai trong ấy bẩm thay cho tường.”
Môn quan rằng lệ phủ đường,
“Có đồ yết lễ, có vàng mấy bao.
“Có thì sẽ bẩm cho vào,
“Bằng không hãy chực ngoài rào xa xa.”
Ông rằng: “Lệ đặt bao giờ,
“ấy là quốc pháp hay là phủ qui?
“Ta đây vốn chẳng cần chi,
“Vào thì cũng được, ra thì cũng nên!”
Không xuống kiệu vẫn ngồi trên,
300. Tay cầm thủ bản ném bên thềm ngoài.