Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 10/03/2007 10:55
Hay đâu con tạo lọc lừa,
Chen vòng hắc vận, trao tơ xích thằng.
Có phen bên gió dưới trăng,
Buổi man mác bóng, cơn văng vắng người.
Trong vườn tha thướt dường ai,
Xem hoàn đổ lá, giục đòi hái hoa.
Người đâu trong ngọc trắng ngà,
Mặt vành vạnh nguyệt, tóc ngà ngà mây.
Lập loà mớ đính mớ thay,
680. Sắc xiêm hoa dệt, nét giày phượng thêu.
A hoàn một lũ nối theo,
Quạt tha thướt phẩy, lò dìu dặt mang.
Xa xa thong thoảng mùi hương,
Mai sinh trông liếc rõ ràng tiểu thư.
Mối tình buộc lấy khư khư,
Hồn bâng khuâng quế, phách thờ thẫn mai.
Của đâu trêu ghẹo chi ai,
Ấy người cung Quảng, hay người đài Dương.
Tấc riêng, riêng những mơ màng,
690. Chữ tư đề dưới chữ tương ngày ngày.
Nghĩ mình lưu lạc đã dày,
Chút niềm tâm sự dám bày cùng ai.
Lại mang cái tiếng tôi đòi,
Nhân duyên trời có chiều người cho chăng?