Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 10/03/2007 10:52
Bè gian đang sắp mưu lừa,
Bỗng đâu nội giám đã ra truyền đòi.
Liền tay thảo sớ một bài,
Theo chân nội giám vào nơi đền vàng.
Vua Đường rằng: “Buổi thong dong,
“Hứng vui nên triệu tướng công hầu cờ.”
Bàn son bày sẵn quân ngà,
Lư công có ý chịu thua hai bàn.
Đứng tâu trước mặt long nhan,
420. “Lòng lo việc nước, nào toan việc cờ.
“Ai hay những việc chẳng ngờ,
Lời biên quan báo, thực là không sai.
Ong trong tay áo có người,
“Giao thông giặc Thát toan bày nọ kia.
“Tâu lời nghe những ngô nghê...”
Một tờ đoản biểu tức thì giở ra.
Vua Đường cất lấy xem qua,
Mới hay bạn nghịch ấy là Bá Cao.
Truyền đem chính pháp thị tào,
430. Lư công xin để buộc vào có tang.
Ghé tai tâu mật mọi đường:
“Xin làm như thế mới tường đầu đuôi.”
Buổi chầu vừa rạng ngày mai,
Đường hoàng rằng: “Mới tin ngoài lại tâu
“Ải quan rợ Thát quấy rầy,
“Định ngày tiến thảo ngõ hầu an biên.
“Cho Đông Sơ với Lạc Thiên,
“Kẻ quyền tham tán, người quyền Đổng binh,
“Văn thần ra sức đãng bình.
440. “Dẹp yên khói giặc, quét thanh bụi Hồ.”
Hai người nghe nói căn do,
Trước thềm phủ phục, mướt bồ hôi lưng.
Mai công ra trước tâu rằng:
“Dám bày lòng kiến xin dâng bệ rồng.
“Phen này động việc binh nhung,
“Cũng vì Lư Kỷ, Hoàng Tung hai người.
“Khéo là bày việc trêu ngươi,
“Cầm cơ chẩn mễ, cướp mồi tiểu di.
“Thóc kho, của nước thiếu chi,
450. “Xin cho chẩn thải theo y lệ thường.
“Lấy đầu hai gã Lư, Hoàng,
“Ắt là Thát trở về hàng không sai.
“Can chi gây việc cõi ngoài,
“Đem tài qua giáp, ép người văn chương.
Đường hoàng nổi giận vội vàng,
Rằng: “Vì giặc Thát tìm đường hoãn binh.”
Kíp truyền đao phủ chỉnh hình,
Mới hay tấm dạ kiên trinh khác thường.
Hãy còn ngảnh lại triều đường,
460. Miệng còn sỉ nhục Lư, Hoàng chưa thôi.
Thương thay trung nghĩa như ai,
Sa cơ một phút ra người cửu nguyên.
Trần Đông Sơ với Lạc Thiên,
Vạ lây cũng phải cách quyền hồi dân.
Hai người thương kẻ trung thần,
Nghĩ tình bạn hữu ân cần thở than.
Cùng Mai Bạch mới lo toan,
Vào chùa Tướng quốc bàn hoàn với sư.
Xin đem linh cữu để nhờ,
470. Giục chàng Mai Bạch về nhà đưa tin.
Mới hay tục ngữ thế truyền,
Lời rằng: “Hoạ chí vô đơn “cũng thường.”
Lòng chua xót, bước phong sương,
Nửa đường Bạch cũng suối vàng chơi xa.