Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Quan Âm Thị Kính
Đăng bởi Vanachi vào 23/10/2005 02:12
Gọi con từ giã mọi đường,
660. Bút hoa mới viết vài hàng căn nguyên.
Thảo thư dặn rõ cẩn truyền,
Cầm tay, rồi sẽ tìm lên quê nhà.
Chờ khi xả tự thoát ra,
Lên hầu Sư phụ rồi mà bạch ngay.
665. Dứt lời thoắt đã chia tay
Hồn hương đã sẵn xe mây rước về.
Khen cho bé nhỏ mà ghê,
Vật mình lăn khóc ngồi kề một bên.
Vâng lời nhủ lại dám quên,
670. Xăm xăm lên bạch Sư trên Thiền đường.
Nghe lời, sư nghĩ mà thương,
Dạy rằng: “Nào bản đạo trường ra coi.
Kính Tâm chầu Phật đi rồi,
Phải ra xem sóc, cứ noi lệ thường.”