Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 10/03/2007 10:52
Lư công mạo chỉ truyền ra,
Đến Thường châu nã một nhà họ Mai.
Ruổi mau lệnh tiễn hoả bài,
Mấy ngày thoắt đã tới nơi châu Tường.
Còn đương trách cứ phủ đường,
480. Mỏng tai may có một chàng Đồ Thân.
Đêm khuya kíp vội dời chân,
Mách công tử với phu nhân liệu đường.
Mẹ con xiết nỗi kinh hoàng,
Cùng xuôi nỗi thảm, vội vàng trốn đi.
Chia đường tìm chốn trợ thì,
Đỡ khi gấp rút, đỡ khi vận cùng.
Phu nhân sang đất Sơn đông,
Có em lỵ đó cũng trong đồng bào.
Đồ Thân lòng tiết nghĩa sao,
490. Tưởng ân nghĩa trước xin theo đi cùng.
Sửa sang hành lý vừa xong,
Một công tử với Hỉ Đồng đi ra.
Nghi trưng huyện ấy chẳng xa.
Nhạc thân lỵ đó tên là Hầu Loan.
Ngại ngần gặp bước gian nan,
Người bâng khuâng mẹ, kẻ bàn hoàn con.
Trời đà mở lối sinh môn,
Rồng về biển, cọp về non bao giờ?
Phủ binh khen khéo hững hờ,
500. Canh năm vừa kéo đến nhà họ Mai.
Trước sau nào có một ai,
Khói nhà lạnh ngắt, tiếng người vắng tanh.
Sai nha thấy thế nghi tình,
Bảo nhau tầm nã chung quanh trong làng.