Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Truyện thơ » Nhị độ mai
Đăng bởi Vanachi vào 02/08/2007 10:45
Tin Kinh bỗng thấy đưa ra:
Châu công thăng chức hiệu là Thị lang.
Chỉ ban về lễ từ đường,
Chàng ra mười dặm đình trường đón xa.
Ngó trông rợp bóng quan hà,
Thẻ bài phụng chỉ ngọn cờ vinh hương.
Giáp nhau ông đã gặp chường,
1910. Song song đôi ngựa trỏ đường cố gia.
Thu quân hồi trống vào nhà,
Trên yên vách phấn, cắm cờ giá son.
Vào trong thong thả ôn tồn,
Một nhà thầy, tớ, vợ, con lạy mừng.
Trong nhà nhộn nhịp, tưng bừng,
Âm thầm thiều nhạc, lẫy lừng tiệc hoa.
Phu nhân giả cách lơ mơ,
Truyền đòi đệ nhất tiểu thư ra hầu.
Ông rằng: “Khéo lẽ dối nhau,
1920. “Hiếm hoi một gái lấy đâu nhất nhì?”
Hạnh Nguyên ra trước lạy quì,
Nỗi nàng bà kể mọi bề gian truân:
“Nghĩ rằng xa, chẳng là gần,
“Ai hay con gái bác Trần Đông Sơ!
“Tơ đào nghĩ những bao giờ,
“Nhân duyên sớm định về nhà họ Mai.
“Hôm xưa lắm chuyện nực cười,
“Kẻ trong nhận của, người ngoài mất thoa.
“Hai buồng gang tấc nên xa,
1930. “Thất tình bệnh đã hoá ra mấy ngày.
“Tỏ ra mười mấy hôm nay,
“Bên kia nhận vợ, bên nây nhận chồng.”
Ông nghe thấu hết sự lòng,
Cả cười, mới dạy rằng: “Trong đạo trời.
“May ta gặp cả hoà hai,
“Trọn tình bè bạn, được người thi thư.
“Nghĩ chăng, dở một nỗi nhà,
“Tính vào thế ấy, hoá ra thế này!”
Bà rằng: “Tôi cũng nghĩ đây,
1940. “Xưa nay đôi quả một tay cũng nhiều.
“Vả trong hai ả tiểu kiều,
“Mười phần xem đã kính yêu cả mười.
“Bấy nay hình ảnh chẳng rời,
“Thờ chung quân tử một người cũng nên.
“Mai sinh nghĩa cả chưa đền,
“Phỏng chừng ép uổng cũng nên một lòng.”
Châu công nghe nói thỉ chung,
Liền ra tiệc ngọc thư phòng với sinh.
Lòng chàng nghe đã tỏ tình,
1950. Lẽ nào giấu quẩn giấu quanh được rày!
Thưa rằng: “Chút phận hèn ngây,
“Bấy nay giả dối, tội rày đã cam.”
Ông rằng việc tỉnh Hà nam,
“Bấy lâu cậy một tay làm biết bao?
“Kinh luân đã tỏ tài cao,
“Thớ cong, rễ quánh, thủ dao long tuyền.
“Hiếm hoi chút gái vụng hèn,
“Nâng khăn sửa túi, xin yên phận nhờ.”
Sinh rằng: “Nguyệt lão xe tơ,
1960. “Nhân duyên đã định Trần gianhững ngày,
“Làm chi bể ái vơi đầy,
“Hạ đườngdám luỵ, tiếng này đến ai?
“Vả con hổ phận bất tài,
“Tấc lòng e chửa xứng ngôi đông sàng.”
Ông rằng: “Thôi chớ rẫy ruồng,
“Nhà Ngu xưa có Nga Hoàng, Nữ Anh.
“Trượng phu dù quyết hẹp tình.
“Thẹn thay phụ tấm lòng thành lão nô.”
Chàng nghe lạy trước thềm hoa,
1970. Xưa còn gia khách nay ra thân tình.