Anh về Bình Định ở lâu,
Chiều chiều em đứng vườn dâu ngó chừng.
Hai hàng nước mắt rưng rưng,
Chàng xa thiếp cách, ngang chừng muốn băng.
Phụ mẫu nhà la dức rầm rầm,
Cơm sao ngơ ngáo, làm không muốn làm.
Bởi vì chưng thiếp bắc chàng nam,
Giơ tay không nổi, còn làm việc chi.


Khảo dị:
Anh về Bình Định chi lâu,
Chiều chiều em đứng hàng dâu ngó chừng.
Hai hàng nước mắt rưng rưng,
Chàng xa thiếp cách, giậm chưn kêu trời.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]