Cơ trời thực khôn lường thay đổi
Trăm họ kia nào tội lỗi gì!
Cùng nhau tan tác chia lìa
Giữa xuân tháng ấy, ta thì sang đông
Bỏ quê cũ tới vùng xa lạ
Theo dòng sông Giang, Hạ lênh đênh
Đau lòng ra khỏi cửa thành
Sớm mồng năm lúc sắm sanh lên đường
Xiết bao nỗi bàng hoàng bực bội
Lìa cửa nhà ra khỏi Sính đô
Mái chèo lơ lửng bơi đua
Xót mình xa hẳn nhà vua tự rày!
Qua Hạ Thủ sang tây trông lại
Cửa thành rồng nhìn mãi thấy đâu!
Thở dài ngắm dãy cây cao
Rưng rưng nước mắt tuôn trào như sương
Lòng đòi đoạn đau thương mê mệt
Đến đâu rồi, nào biết là đâu
Thuận dòng gió cả, sóng sâu
Bơ vơ đất khách đẫm màu thê lương
Qua Dương Hầu mênh mang nước ngập
Thuyền lượn lờ biết cập bến nao?
Trái tim không thắt mà đau
Vấn vương mối nghĩ buộc vào tự nhiên
Xuống sông cả lại lên bờ rộng
Thả con thuyền lêu lổng rong chơi
Xa lìa quê cũ ngàn đời
Chiếc thân này lúc lạc loài sang đông
Hồn vơ vẩn hằng mong trở lại
Nhớ chốn xưa sớm tối nào khuây
Quay lưng nhìn với phía tây
Đô thành xót nỗi mỗi ngày một xa
Lên cồn lớn trông ra man mác
Hoạ tấm thương khuây được một vài
Từ bến sông đến bãi ngoài
Xót thay nào vẻ yên vui ngày nào?
Chỉ Lăng Dương biết bao ngày tới
Qua bến nam biết lối nào đi?
Đến đài: đống đất đen xì
Cửa Đông: cỏ mọc xanh rì biết đâu!
Lòng buồn bã bấy lâu xiết nói
Mối lo này tiếp mối lo kia
Đường về đất Sính xa ghê
Sông Giang, sông Hạ khôn bề lội qua
Nào ai biết đi là đi hẳn
Chín năm ròng lận đận chốn này
Xót xa vãng chịu đã đầy
Thảm thương ai thấu nỗi này cho ai!
Vui, vui gượng mặt ngoài hỷ hả
Đau, đau ngầm bên dạ thiết tha
lòng trung mong giúp nước nhà
Ghét ghen bọn chúng cố mà bưng che
Kìa Nghiêu, Thuấn ai bì cho được
Đức nết hay sực nức tận trời
Dèm pha chúng đặt nên lời
Phao cho mang tiếng là người bất nhân!
Chẳng thích kẻ mươi phần tốt đẹp
Chỉ mong người một kiếp long đong
Lũ gian ngày một tiến đông
Người hiền đành lẽ ngoài vòng lánh xa

Vãn rằng:
Nhìn quanh đã mỏi mắt ta
Mong về mong mãi dễ mà được đâu!
Cáo chết ắt quay đầu núi cũ
Chim bay còn nhớ tổ rừng sâu
Đuổi ta ta tội gì đâu
Còn đời, còn nhớ ngày nào chưa quên


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)