Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Khiếu Năng Tĩnh
Đăng bởi hongha83 vào 09/04/2014 17:34, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 01/06/2018 10:05
園有園兮山有山,
白黃競秀晚無關。
遠村老者須常用,
驗古瞻今自不難。
Viên hữu viên hề sơn hữu sơn,
Bạch hoàng cạnh tú vãn vô quan.
Viễn thôn lão giả tu thường dụng,
Nghiệm cổ chiêm kim tự bất nan.
Muốn cúc vườn thì có vườn, cúc núi thì có núi
Sắc trắng vàng chen nhau, dù là loài hoa muộn, song chẳng ngại gì
Nơi xóm hẻo lánh, tuổi già nên chăm thu hái mà dùng
Mắt sáng rồi, việc nghiệm xưa hiểu nay, chắc không khó lắm
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 09/04/2014 17:34
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 09/04/2014 17:35
Cúc núi, cúc vườn có cả đây
Trắng, vàng chen chúc, chẳng ngại thay
Xóm thôn hẻo lánh già chăm hái
Mắt sáng, khó gì chuyện xưa nay
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 28/09/2016 15:43
Vườn, núi đó đây cúc mọc đầy
Trắng vàng chen chúc sắc đua tươi
Thôn xa tuổi lão chăm thu hái
Mắt sáng chuyện đời biết rõ ngay
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/02/2019 10:34
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 30/10/2020 19:21
Cúc vườn, cúc núi có nơi đây,
Vàng trắng chen nhau chẳng ngại đầy.
Hẻo lánh xóm thôn già bón hái,
Nghiệm xưa không khó hiểu ngày nay.