Nắng hạn đã vô cùng cấp thiết,
Ráng sức đi, chẳng biết đi đâu.
Trời dùng hạn khiến ốm đau,
Vì từng không rõ cớ nào xui ra.
Cần được mùa sớm đà cúng tế,
Phương xà đều chẳng trễ cũng xong.
Trời cao thâm thẩm hỡi ông!
Chẳng hề dò hiểu lòng của ta.
Thờ thần thánh ta đà cẩn thận,
Thì chớ nên hờn giận oán ta.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
tửu tận tình do tại