Thơ » Trung Quốc » Chu » Khổng Tử » Thi kinh (Kinh thi) » Quốc phong » Bân phong
Đăng bởi Vanachi vào 05/10/2005 22:18
七月流火,
九月授衣。
春日載陽,
有鳴倉庚。
女執懿筐,
遵彼微行,
爰求柔桑。
春日遲遲,
采蘩祁祁。
女心傷悲:
殆及公子同歸?
Thất nguyệt lưu Huỷ (Hỏa),
Cửu nguyệt thụ ý.
Xuân nhật tái dương.
Hữu minh thương cang (canh).
Nữ chấp ý khuông,
Tuân bỉ vi hàng (hành).
Viên cầu nhu tang.
Xuân nhật trì trì.
Thái phiền kỳ kỳ.
Nữ tâm thương bi
Đãi cập công tử đồng quy.
Tháng 7, sao Đại hỏa hạ thấp xuống.
Tháng 9 thì trao áo ấm mặc để chống lại khi lạnh.
Ngày mùa xuân bắt đầu ôn hoà ấm áp,
Có chim thương canh (hoàng ly) kêu lên.
Người con gái xách giỏ vừa sâu vừa đẹp,
Đi theo con đường tắt nhỏ hẹp.
Để kiếm lá dâu non.
Ngày mùa xuân đằng đẵng ấm áp,
Làm người con gái đi hái rau phiền để nuôi tằm (lứa nở không đều nhau).
Lòng người con gái nuôi tằm ấy xót xa bi sầu,
Khi nghĩ đến lúc theo công tử (nước Bân) đề cùng về nhà bên chồng, phải xa lìa cha mẹ.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 05/10/2005 22:18
Có 1 người thích
Tháng bảy mọc thấp sao Đại hoả,
Tháng chín thì áo đã trao rồi.
Ngày xuân ấm áp vui tươi.
Thương canh cất tiếng khắp nơi hót chào.
Cô gái mang giỏ sâu và đẹp,
Lại noi theo lối hẹp tiến chân,
Dâu non tìm hái xa gần.
Khi xuân ấm áp, ngày xuân trì trì.
Mớ rau phiền, bước đi tìm hái.
Trong lòng người con gái xót xa:
Bước theo công tử lìa nhà.
Gửi bởi Vanachi ngày 12/12/2015 17:29
Sao tâm tháng bảy xế đoài,
Áo quần tháng chín liệu bày quân phân.
Ngày xuân trời ấm áp dần,
Con oanh kia đã mấy lần líu lo.
Mấy cô đẹp rõ nhởn nhơ,
Tung tăng nẻo hẹp đi mò dâu non.
Ngày xuân dùng dắng gót son,
Bao cô lũ lượt đi bòn bạch hao.
Một cô ủ dột má đào,
Vì duyên công tử, sắp vào cung môn.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 07/04/2021 17:09
Sao tâm tháng bảy xế tây,
Áo quần tháng chín mặc dầy ấm thôi.
Ngày xuân ấm áp đến rồi,
Hoàng ly chim hót vui chơi trên cành.
Giỏ sâu gái đẹp rảo nhanh,
Đi theo đường tắt nhỏ quanh ruộng vườn.
Dâu non hái lá trên nương,
Ngày xuân đằng đẵng ôn lương khí trời.
Rau phiền gái hái tằm nuôi,
Lòng nàng ấy xót xa đời sầu đau,
Nghĩ về công tử theo hầu,
Bên nhà chồng phải xa lâu gia đình.