Thơ » Trung Quốc » Chu » Khổng Tử » Thi kinh (Kinh thi) » Quốc phong » Trần phong
Đăng bởi Vanachi vào 06/10/2005 13:43
墓門有梅,
有鸮萃止。
夫也不良,
歌以訊之。
訊、予不顧,
顛倒思予。
Mộ môn hữu mai,
Hữu hiêu tuỵ chi.
Phu dã bất lương,
Ca dĩ tuý (tấn) chi,
Tấn dư bất củ (cố).
Điên đảo tư dữ (dư).
Cửa mộ có cây mai,
Có con vọ đậu lên,
kẻ ấy không lương thiện,
Thì ta ca lên mà báo cho biết.
Tá báo cho biết mà không chịu nghĩ đến ta,
Đến khi khốn đốn mới chịu nghĩ đến ta (thì làm sao kịp đặng).
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 05/10/2005 13:43
Cửa mồ mai đã mọc lên,
Có con chim vọ đậu trên đấy rồi.
Kẻ không lương thiện đương thời,
Hát ca với bấy nhiêu lời cáo tri.
Cáo mà chẳng đoái tưởng chi,
Đảo điên nhớ đến ta thì kịp sao ?
Gửi bởi Vanachi ngày 13/12/2015 17:29
Cổng mồ có mọc cây gai,
Đầu cành cú vọ một hai dập dìu.
Chàng kia gian ác trăm chiều,
Nên ta ca khúc nhắn điều thiệt hơn.
Nhưng chàng nào chịu khuyên lơn,
Sa cơ lúc đó mới buồn nhớ ta.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 02/04/2021 09:38
Cửa mồ có mọc cây mai,
Có con vọ đậu chim bay tránh liền,
Kẻ không lương thiện, không hiền,
Ta ca lên báo cho thiên hạ rồi.
Biết không nghĩ đến ta thôi!
Đến khi khốn đốn trễ rồi ích chi.