15.00
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Kinh thi
Thời kỳ: Chu
3 bài trả lời: 3 bản dịch

Đăng bởi Vanachi vào 28/09/2005 21:15

漢廣 1

南有喬木、
不可休息。
漢有遊女、
不可求思。
漢之廣矣、
不可泳思。
江之永矣、
不可方思。

 

Hán Quảng 1

Nam hữu kiều mộc,
Bất khả hưu tức.
Hán hữu du nữ,
Bất khả cầu ti.
Hán chi quảng hĩ!
Bất khả vuống (vịnh) ti.
Giang chi dượng (vĩnh) hĩ!
Bất khả phỏng (phương) ti.

 

Dịch nghĩa

Núi Nam có cây cao mà trụi cành, cho nên không có bóng mát.
Khiến không thể nghỉ ngơi ở dưới đấy được.
Sông Hán có những người con gái đi dạo chơi,
Mà không thể cầu mong gì được (vì đã đoan trang không như thuở trước).
Sông Hán rộng vậy!
Cho nên không thể lặn qua được.
Sông Trường Giang dài vậy!
Cho nên không thể dùng bè mà đi được.


Chú giải của Chu Hy:
Chương này thuộc hứng mà tỷ.
- kiều: cây cao ngất mà không nhánh.
- ti (tư): tiếng trợ từ ở cuối câu (gồm tất cả những “ti” trong toàn thiên này).
- sông Hán: từ núi Ba Trủng sơn ở phủ Hưng Nguyên chảy ra, đến núi Đại Biệt ở quận Hán Dương thì chảy vào sông Trường Giang. Theo tục ở vùng sông Trường Giang và sông Hán, con gái ưa đi dạo chơi từ thời Hán Nguỵ trở về sau cũng thế. Còn có thể nhận thấy như thế ở khúc Đại đê.
- vịnh (đọc “vuống” cho hợp vận): lặn, lội ngầm dưới nước.
- Giang thuỷ: hay Trường Giang, từ núi Dân ở quận Vĩnh Khang chảy ra, hướng về phía đông và hợp với sông Hán chảy lên đông bắc ra biển.
- vĩnh (đọc “dượng” cho hợp vận): dài.
- phương (đọc “phỏng” cho hợp vận): cái bè.

Đức hoá của Văn Vương từ gần mà ra xa, bắt đầu từ khoảng sông Trường Giang, sông Hán để biến cải phong tục dâm loạn của vùng ấy. Cho nên những người con gái đi dạo chơi, người ta trông thấy, nhưng biết là đoan trang tịnh nhất, chẳng phải có thể cầu mong được như thuở trước nữa, nhân thế mới lấy cây cao trụi cành mà khởi hứng, lấy sông Trường Giang và sông Hán mà so sánh, nhắc đi nhắc lại mà ca vịnh.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Tạ Quang Phát

Núi nam có cây trụi cao,
Mọi người chẳng thể tựa vào nghỉ ngơi.
Các cô sông Hán dạo chơi,
Đoan trang chẳng thể trao lời cầu mong.
Kìa con sông Hán mênh mông,
Chớ toan lặn lội mà hòng vượt qua.
Trường giang mờ mịt chảy xa,
Kết bè chẳng thể dùng mà lướt đi.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
35.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Núi nam cây trụi có cành cao,
Ngơi nghỉ nơi nầy không thể nào.
Con gái có người Sông Hán dạo,
Đoan trang không thể mong cầu trao.
Kìa con sông Hán bao la rộng!
Không thể lặn qua đến bờ bao.
Dài rộng Trường giang cuồn cuộn chảy!
Dùng bè chẳng thể vượt qua sao?

15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Tản Đà

Cành sở mà ở bụi gai
Cắt về làm củi, để dài làm chi
Bao giờ cô gái vu quy
Cho ta chăn ngựa, xin đi với nàng
Mênh mông sông Hán sông Giang
Lặn sang chẳng được! bè sang khó lòng!


Bài dịch này Tản Đà dịch gộp hai chương đầu của thiên Hán Quảng.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời