Thơ » Trung Quốc » Chu » Khổng Tử » Thi kinh (Kinh thi) » Quốc phong » Cối phong
Đăng bởi Vanachi vào 05/10/2005 21:30
羔裘逍遙,
狐裘以朝。
豈不爾思?
勞心忉忉。
Cao cầu tiêu dao,
Hồ cầu dĩ trào (triều).
Khỉ bất nhĩ tư ?
Lao tâm đao đao.
Vua dùng áo da dê (để mặc lúc lâm triều) mà đi dạo chơi thong thả.
Vua dùng áo da chồn (để mặc lúc đi chầu thiên tử) mà ngự triều cùng các bề tôi (vua chỉ lo sạch sẽ áo quần một cách trái lẽ mà bỏ phế việc chính trị).
(Bọn bề tôi đoán biết trước được quốc gia nguy biến, cho nên đành bỏ vua mà đi) há lại không nhớ nghĩ đến vua hay sao ?
(Nhớ đến vua chẳng lo việc chính trị) thì lòng đau đớn nhọc nhằn.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 05/10/2005 21:30
Áo da dê mặc tiêu dao,
Áo da chồn mặc ngự triều thung dung.
Vua mình, há chẳng nhớ nhung ?
Nhớ càng thêm nỗi nhọc lòng đau thương.
Gửi bởi Vanachi ngày 13/12/2015 17:32
Áo cừu mặc áo tiêu dao,
Áo hồ mặc lúc thiết trào uy nghi.
Há đâu chẳng nhớ chẳng vì,
Nhưng lòng ta những não nề chẳng vui.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 04/04/2021 09:45
Áo da dê mặc dạo chơi,
Áo da chồn mặc vua tôi ngự triều.
Bề tôi biết nước nguy nhiều?
Nhớ vua bỏ chính sự liều lòng đau.