Thơ » Trung Quốc » Chu » Khổng Tử » Thi kinh (Kinh thi) » Quốc phong » Bội phong
Đăng bởi Vanachi vào 29/09/2005 20:31
涇以渭濁,
湜湜其止。
宴爾新昏,
不我屑以。
毋逝我梁,
毋發我笱。
我躬不閱,
遑恤我後。
Kinh dĩ Vị trọc,
Thực thực kỳ chỉ,
Yến nhĩ tân hôn,
Bất ngã tiết dĩ,
Vô thệ ngã lương.
Vô phát ngã cẩu,
Ngã cung bất duyệt.
Hoàng tuất ngã hậu.
Vì có sống vị mà sông Kinh mới thấy đục,
Nhưng nhánh sông chảy tách ra (nước chảy chậm hơn) vẫn có chỗ trong.
Chàng vui duyên với vợ mới,
Lại cho là ta chẳng sạch sẽ (như sông Kinh đục) để bỏ ta.
Chớ đi trên bờ chắn cá của ta,
Chớ mở cái đó bắt cá của ta (nàng ghen giận không cho người vợ mới của chồng vào chỗ nàng ở, làm những việc của nàng làm).
Nhưng thân ta còn không được dung dưỡng thay!
Thì còn có rảnh rang chi mà thương xót đến những nỗi sau này (khi ta đã ra đi rồi).
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 29/09/2005 20:31
Có sông Vị, sông Kinh thấy đục,
Nhưng vẫn trong ở khúc tẻ ra.
Chàng vui duyên mới mặn mà,
Cho em chẳng sạch để xa nhau đành.
Chớ đi trên bờ dành chắn cá,
Cái đó này chớ khá mở tung.
Thân này còn chẳng được dung,
Nỗi sau đâu rảnh mà hòng xót xa.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 24/02/2021 20:04
Vì có Vị sông Kinh thấy đục,
Nhưng sông trong ở khúc tách ra.
Chàng vui duyên bỏ vợ nhà,
Cho ta chẳng sạch để mà bỏ ta.
Chớ đi bờ chắn cá ta đây,
Chớ bắt đó cá đầy của ta.
Thân ta không được dung mà!
Rảnh chi nghĩ đến xót xa sau này.