Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Khúc Hà Linh
Đăng bởi hảo liễu vào 08/02/2015 18:01
Đẹp thay!
Mây thắm Ninh Giang
Nắng hanh Kiến Quốc
Gió mùa thu man mác Cúc Bồ
Tiết tháng bảy heo may sông Luộc
Thắp hương trầm, cung kính người xưa
Dâng lễ vật, tri ân đời trước...
Nhớ linh xưa:
Khoan hoà nức tiếng quanh vùng
Hào hiệp lừng danh cả nước
Tuổi thiếu niên - trí tuệ thông minh
Thời trai tráng - quyền năng mưu lược
Gặp kẻ sa cơ, cấp giúp tận tình
Nhìn lũ bạo tàn, ghét căm tột bực
Hào trưởng nhiều đời, truyền thống danh gia
Thế lực khắp vùng, xứng trang cự tộc
Kính bậc hiền nhân, môn khách hội tụ
Đàm luận văn chương
Phục đấng anh hào, tráng sĩ tìm về
Luyện rèn giáo mác.
Đức cao vọng trọng, ân uy toả khắp đông đoài
Nghĩa cả chí bền, dũng khí sáng trùm nam bắc!
Gặp khi:
Triều nhà Đường mạt vận rối ren
Bọn đô hộ hoang mang khiếp nhược
Uất ức nghìn năm, sóng trào lên quét lũ giặc ngoại bang
Hiệp lực ba quân, lửa bùng cháy đốt tay sai trong nước
Phất Cờ Nghĩa - chiếm giữ La Thành
Vung Kiếm Báu - quyết giành Độc Lập
Tiết độ sứ, tự xưng, làm chủ giang sơn
Khúc tiên chúa, đời phong, tự tôn dân tộc.
Thuật nội trị: coi khoan - giản - an - lạc làm đầu
Phép ngoại giao: lấy nhu - trí - thắng - cương là gốc
Củng cố chính quyền: đặt phủ, lộ, châu, giáp, xã... cốt giản dị khoan dung
Cải cách điền tô: định thuế, khoá, hộ, binh, lương... trọng công bằng phép tắc
Mưa dầm thấm lâu
Lạt mềm buộc chặt!
Bởi thế:
Con côi thoát cảnh lầm than
Mẹ goá bớt đời khó nhọc
Trong thành ngoài nội, véo von tiếng hát du dương
Cuối biển đầu nguồn, lấp loá ánh trăng dào dạt
Nhà nhà cày cấy no lành
Chốn chốn tầm tang yên lạc
Xã tắc thanh bình
Non sông gấm vóc!
Cũng là nhờ:
Khúc Tiên Chúa - giang đôi tay mở nền tự chủ nước Nam
Khúc Thừa Gia - truyền ba đời, xoá ách ngoại xâm phương bắc.
Dẫu chẳng đế vương, Cha giữ quyền thống nhất giang sơn
Tuy không thiên tử, Con thực sự trị vì đất nước!
Anh hào kiệt, kinh bang tế thế, lưu tiếng núi sông
Em liệt nữ, mẫu nghi thiên hạ, thơm danh trời đất!
Nghìn năm sử sách lung linh
Vạn cổ trăng sao vằng vặc!
Cho nên:
Lịch sử mãi mãi khắc ghi
Dân gian đời đời ngưỡng mộ
Cúc Bồ xây dựng đền thiêng
Địa phương thay toà miếu cũ.
Trải bốn mùa thu, xiết bao mưa nắng nhọc nhằn
Tròn năm mươi tháng, kể chi đêm ngày gian khổ!
Đền sừng sững, thế hậu núi, tiền sông
Dáng uy nghi, sức móng rồng, vuốt hổ
Phù điêu soi nước nhị hồ
Mái đao cuộn mây tứ trụ
Bậc đá xanh, biểu tượng đế vương
Bệ hoa văn, nội hàm cửu ngũ!
Hôm nay:
Kỷ Sửu, mùa thu mây sáng dịu trời
Tháng bảy, hăm ba khí lành mát gió
Cát nhật lương thần
Hoa bay nắng mở
Ngày khánh hạ đền thờ Tĩnh Hải Đại Vương
Phút chiêm bái anh linh Đồng Bình Chương Sự.
Đất Ninh Giang rộn rã tưng bừng
Trời Kiến Quốc huy hoàng rực rỡ
Dân con nước Việt, từ thôn xã, thị thành
Đại biểu trung ương, đến địa phương, xứ sở
Tịnh tâm châm tửu, cung hương,
Thành ý dâng văn, tấu sớ:
Một tiếng chuông, xin gửi tới người xưa
Ba hồi trống, thỉnh vọng vào thiên cổ!
Đức Quân vương thấu tận cửu trùng
Đấng Cứu thế lưu trong muôn thuở.
Vậy dám xin:
Khúc Tiên chúa vô biên lượng bể thấu soi
Tiết Độ sứ hữu tình rộng lòng che chở:
Cho rừng thẳm biển xa, quanh năm mưa nắng thuận hoà
Để xóm vắng bản sâu, bốn mùa ruộng vườn mầu mỡ.
Nghìn năm trước, tổ tiên khổ công khai móng, mở nền
Muôn đời sau, con cháu bền tâm dựng thành, xây trụ
Cùng năm châu hội nhập - giao lưu
Với bốn bể tranh tài - thi thố
Nguyện giữ gìn truyền thống ông cha
Hằng ơn nhớ công lao tiên tổ.
Xứ Đông phong vật chung linh
Đất Việt giang sơn cẩm tú
Cương vực trước sau bền vững trường tồn
Văn hiến bắc nam tinh hoa bất hủ!
Rạo rực Cúc Bồ, Kiến Quốc - cờ phướn tung bay
Náo nức Ninh Giang, Hải Dương - cảnh người rạng rỡ.
Cúi xin Tiết độ sứ chứng giám lòng thành
Nguyện cầu Khúc tiên chúa hiển linh phù hộ.
Thượng hưởng!
Hải Dương, Kỷ Sửu, mạnh thu,
Khúc Hà Linh, phụng thảo.