Núi cao chưa tới đỉnh
Bậc đá sương mù gieo
Đường quanh rêu xanh trượt
Khỉ vượn không dám trèo
Chống gậy lên cao vút
Vẹt gai tìm đường theo
Lên thẳng vạn dỉnh núi
Bốn bề vắng lặng teo
Gió thu nửa chừng thổi
Rú gầm giữa ngàn chiều
Cúi nhìn lũ sói chạy
Nghiêng nghe tiếng cọp kêu
Đứng mãi lòng man mác
Lặng lẽ đâm sợ nhiều
Đưa thân chốn cao chẳng
Có khi chân sẩy theo
Biết dựa vào đâu được
Thảm thương như sương chiều
Lời nhỏ làm sao thấu
Mong cháu con may nhiều


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)