Đăng bởi hongha83 vào 23/12/2017 21:14
Des Menschen Seele
Gleicht dem Wasser:
Vom Himmel kommt es,
Zum Himmel steigt es,
Und wieder nieder
Zur Erde muß es,
Ewig wechselnd.
Strömt von der hohen,
Steilen Felswand
Der reine Strahl,
Dann stäubt er lieblich
In Wolkenwellen
Zum glatten Fels,
Und leicht empfangen,
Wallt er verschleiernd,
Leisrauschend
Zur Tiefe nieder.
Ragen Klippen
Dem Sturz entgegen,
Schäumt er unmutig
Stufenweise
Zum Abgrund.
Im flachen Bette
Schleicht er das Wiesental hin,
Und in dem glatten See
Weiden ihr Antlitz
Alle Gestirne.
Wind ist der Welle
Lieblicher Buhler;
Wind mischt vom Grund aus
Schäumende Wogen.
Seele des Menschen,
Wie gleichst du dem Wasser!
Schicksal des Menschen,
Wie gleichst du dem Wind!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 23/12/2017 21:14
Linh hồn con người
Giống như là nước
Từ trời nước rơi
Lại dâng tận trời
Và nước lại rơi
Xuống cùng mặt đất
Quay tròn không thôi
Từ tít trời cao
Nước tuôn ào ào
Dựng thành vách đá
Tia bắn lao xao
Bụi tung êm ả
Hoá sóng mây cao
Phẳng lì núi đá
Tia bay nhẹ nhàng
Nhởn nhơ tung lụa
Đất ôm vào lòng
Lắng nghe nhịp thở
Đá ngầm nhô cao
Chặn thành sóng dữ
Nước tung nước đổ
Như thét như gào
Từng bậc lớn nhỏ
Nước dồn đáy sâu
Giường trải phẳng phiu
Nước tràn lũng cỏ
Hoá mặt hồ yêu
Muôn vàn tinh tú
Trên đồng phì nhiêu
Gió làm cơn sóng
Tình yêu náo động
Gió cuốn thung sâu
Bọt tung trắng đầu
Linh hồn của người
Giống như là nước
Số phận của người
Giống như gió trời