Thơ » Séc » J.H. Krchovský
Đăng bởi hongha83 vào 01/09/2019 17:16
Na samém konci
temné chodby
v tunelu pod městem
kde jsem nikdy nebyl
za dlouhou řadou
vytlučených světel
zmítán průvanem
a zimnicí
potmě a poslepu
narazil jsem na zeď
z betonu a ze střepů
— na hluboký a ztvrdlý
otisk své tváře…
na opačném konci
zaslechl jsem s ozvěnou
vzdálený nářek
a já zjistil
že nejsem tady
ale za stěnou
že nejsem odlitkem
ale formou
že nejsem uvnitř
ale vně
— jsem zazděnou
zatvrdlou šlápotou
hlubokým otiskem mě…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 01/09/2019 17:16
Những hành lang tăm tối
Trong đường hầm tôi chưa đến bao giờ
dưới thành phố
sau những dãy đèn dài gắn chặt
lắc lư bởi gió lùa
và ớn lạnh
trong đêm đen và trong mù tối
Tôi đâm mặt vào tường
Từ bê tông và từ mảnh vỡ
vết hằn sâu cứng đanh
in lên khuôn mặt mình...
ở đầu bên kia
tôi nghe thấy vọng về
tiếng khóc than văng vẳng
và chợt nhận ra rằng
tôi không ở đây
mà ở phía sau
không là vật đúc
mà là mẫu khuôn
tôi không ở trong
mà đang ở ngoài
tôi vết chân đờ cứng
gắn chặt vào tường
bởi dấu ấn sâu sắc về tôi...