Thơ » Hungary » József Attila
- Meghalt? Hát akkor mért ölik naponta
szóval, tettel és hallgatással is?
Mért békitik a símák alattomba'
lány-duzzogássá haragvásait?
Földön a magyar és földben a költő,
dühödt markába rögöket szorit,
melléről égre libbent föl a felhő,
de tovább vívja forradalmait.
A televény titokzatos honában
izgat tovább, nem nyugszik, nem feled.
Ezer holdon kiált és haragjában
szeleket űz a Hortobágy felett.
Szeleket, melyek úri passzióból
a begyüjtött kis szénát szétszedik
s a sülyedt falun fölkapják a hóból
Dózsa népének zsuppfedeleit.
Teste a földé. Földmívesé lelke,
ezért koppan a kapa néhanap.
Sírja három millió koldus telke,
hol házat épit, vet majd és arat.
Verse törvény és édes ritmusában
kő hull s a kastély ablaka zörög, -
eke hasit barázdát uj husában,
mert virágzás, mert élet és örök.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Nhà thơ đã chết? Sao hàng ngày còn bị giết
Bằng những lời, những hành động, với sự im lặng cố tình
Hỡi những bọn công chức giả, các anh
Muốn làm nhạt nhẽo những hờn căm chính đáng
Người dân Hung ngã rồi, và nhà thơ không còn sống
Tay anh còn nắm hòn đất thiết tha
Từ ngực anh mây bay tận trời xa
Anh vẫn tiếp tục đấu tranh cách mạng
Trong đất đen thi sĩ vẫn là người
Không hề biết lãng quên hay yên nghỉ
Tiếng anh qua từng không như xé
Đuổi gió kia trên xứ sở yêu thân
Những trận gió như bọn quý phái cường quyền
Tung cỏ tranh của dân lành lượm lặt
Và trong xóm làng chôn vùi dưới tuyết
Giật trộm những mái nhà của dân chúng Dôsa
Thân anh nằm và hồn anh trăn trở
Đấy cái cày đôi lúc cũng vang lên
Mộ anh là xứ sở cho ba triệu kẻ nghèo hèn
Ở đó sẽ mọc lên mùa màng no đủ
Thơ anh là định luật trong điệu vần đá đổ
Người ta nghe cửa kính lâu đài rung
Lưỡi cày trong thịt da anh rạch những con đường
anh là cái gì ra hoa, anh là cuộc đời bất tận