Thơ » Hungary » József Attila
Đăng bởi hongha83 vào 27/09/2010 19:56
Az elmultba szemem tétován tekint
Egy percre csak! Üldözi a jelen,
Nem pihenhet régi emlékeken,
Unos untalan visszatér megint.
A jelen, oh! a jelen mindig bántott,
Amerre én, mindig arra haladt,
Tövisekkel hinté bé az utamat
S elvett tőlem reményt, boldogságot.
Nem veheté el, bár kínzott nagyon
- Történik minden, ahogy írva vagyon -
Nem veheté el, nem, a jövőt tőlem.
Tövises úton segít a jövendő;
Jövőben dicsőül meg a szenvedő;
Jövő mutatja az utat előttem!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 27/09/2010 19:56
Một phút thôi mắt tôi lưỡng lự
Ngắm nhìn về quá khứ xa xôi
Hiện tại giục đuổi đi không nghỉ
Những kỷ niệm xưa cứ ám ảnh hiện về
Hiện tại ư, hành hạ tôi nhiều thế
Tôi đi đâu nó cứ bám đuổi theo
Đặt chông gai trước nơi tôi đi lại
Cướp của tôi bao hy vọng, niềmm vui
Dù đau đớn nhưng không cướp được
Mọi cái đều có thể xảy ra
Không thể lấy tương lai phía trước
Tương lai giúp phá chông gai đường đi
Tương lai ngợi ca những ai chịu đựng
Tương lai vượt lên phía trước dẫn đường