Con sâu róm ở gần vườn nọ
Gạ chủ nhà: Xin cụ làm ơn
Cho tôi nương náu trong vườn
Tôi không cần lá, quả thơm chẳng màng
Ông cụ nghĩ cũng thương sâu nhỏ
Nó hứa rồi, chật chỗ gì đâu!
Được lời lập tức con sâu
Leo lên cây táo, gật đầu cảm ơn
Qua mấy tháng trong vườn táo chín
Hương thơm ngon, sâu nhịn chẳng xơi
Một lời đã hứa chắc rồi
Dù là sâu bọ, nuốt lời không nên!

Một cậu bé nhà bên dòm ngó
Muốn trèo cây, lại sợ ngã què!
Bèn gọi sâu róm, rủ rê
Cùng nhau hái quả, lời thề tạm quên!
- Được để tôi leo lên cắn cuống
Gặm một hồi táo rụng xuống thôi
Nhưng xin cậu hứa một lời:
Miếng ngon phải bớt cho tôi chút phần!
Táo rụng, cậu bé ăn nuốt vội
Quên cả sâu đang đợi chia phần
Con sâu bội ước tham ăn
Cậu bé dẫm chết làm răn cho đời


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)