Đăng bởi Tung Cuong vào 03/05/2020 08:36
А он от неё тает,
Как снег от лучей нежных
И всё, что о ней знает,
Что чувства её безбрежны…
Стучатся в окно ночи,
Чтоб счастье двоих умножить.
Он очень её хочет,
Она его, кстати, тоже…
Бывает, что он терпит
Капризы её смешные.
То ангелы, то черти
В ней пляшут, ещё какие…
За прошлым закрыв двери,
Он с нею не будет строже.
Он просто в неё верит,
Она, в него, кстати, тоже…
Но если ему грустно,
Обнимет она душою.
Любовь – неземное чувство,
Крылатое и большое.
Пусть даже осудят люди…
Едва ль это их встревожит.
Он просто её любит,
Она его, кстати, тоже…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 03/05/2020 08:36
Anh tan ra vì cô,
Như tuyết tan dưới tia sáng mềm dịu
Và tất những gì anh hiểu về cô...
Tình cảm trong cô là vô giới hạn...
Bóng đêm chạm vào cửa sổ,
Để nhân lên hạnh phúc của cả hai.
Vì giản đơn, anh rất muốn cô,
Thật vừa hay, cô cũng - anh lắm...
Nhiều lúc anh phải chịu đựng
Tính đỏng đảnh đến nực cười.
Lúc là thiên thần, khi loài ma quỷ...
Còn đủ loại gì nhảy múa trong cô,
Một lần họ đóng cửa kĩ
Với cô anh sẽ chẳng tỏ vẻ nghiêm.
Vì đơn giản, anh tin cô lắm,
Thật vừa hay, cô cũng - anh...
Nhưng nếu như anh lâm buồn chán,
Cô ôm anh bằng cả tâm hồn.
Tình yêu là tình cảm thần thánh,
Vửa có cánh bay lại rất lớn lao.
Dù miệng lưỡi thế gian hay lên án...
Chắc gì làm họ đáng lưu tâm.
Anh đang yêu cô - lí do đơn giản,
Thật vừa hay, cô cũng - anh...