Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Hoàng Trung Thông » Những cánh buồm (1964)
Đăng bởi demmuadong vào 25/06/2008 08:00
Mảnh đất này tên là Tiên Lãng
Mảnh đất này tên là dũng cảm
Mảnh đất này trải mấy nắng mưa
Lưng vẫn hằn sâu từng vết đạn.
Mảnh đất này như một cù lao
Sông biển tứ bề vây bọc khắp.
Củ khoai, hạt muối, điếu thuốc lào
Bấm chí bền gan mà chống giặc.
Hỡi sông Văn Úc, sông Thái Bình
Ta hỏi dòng sông sao quá rộng?
Giặc dồn, giặc cắt, giặc vây quanh
Ta vẫn ngang nhiên đầu mũi súng.
Súng thì cứ súng tàu cứ tàu
Mày bắn sau lưng mày chặn đầu
Bẫy đạn hầm chông tao đặt khắp
Mày vào, tao chẳng để ra đâu.
Mảnh đất này tên là Tiên Lãng
Mảnh đất này tên là dũng cảm
Mảnh đất này không sợ hy sinh
Mảnh đất này mang dòng máu Đảng.
Mười chín ngày đêm càn lại càn
Máu ngập đường đi, lửa ngập làng.
Giặc chết, chúng ta không chịu chết
Hòn cù lao vẫn đứng hiên ngang.
Nhớ các chị các anh du kích
Hết đạn, tay không quần với địch.
Nhớ bao em nhỏ chí anh hùng
Để giặc moi gan không chỉ hầm.
Nhớ các mẹ đồng khuya lặn lội
Vượt mưa đạn tiếp cơm cho bộ đội.
Hời sông Văn Úc, sông Thái Bình
Mảnh đất này không biết sợ hy sinh.
Mười chín ngày mười chín đêm,
Giặc càn nắng hạn lại hùa thêm
Một tay cầm súng tay cầm cuốc
Khoai lúa trên đồng cú mọc lên.
Mảnh đất này tên là Tiên Lãng
Chẳng khó khăn nào đè nối ta
Mảnh đất này lưng vẫn hằn vết đạn
Và dòng sông hát mãi khúc hùng ca.