Thơ » Đức » Hermann Hesse
Đăng bởi Minh Tran vào 23/05/2020 18:36
Wie jede Blute welkt und jede Jugend
Dem Alter weicht, bluht jede Lebensstufe,
Bluht jede Weisheit auch und jede Tugend
Zu ihrer Zeit und darf nicht ewig dauern.
Es mu? das Herz bei jedem Lebensrufe
Bereit zum Abschied sein und Neubeginne,
Um sich in Tapferkeit und ohne Trauern
In andre, neue Bindungen zu geben.
Und jedem Anfang wohnt ein Zauber inne,
Der uns beschutzt und der uns hilft, zu leben.
Wir sollen heiter Raum um Raum durchschreiten,
An keinem wie an einer Heimat hangen,
Der Weltgeist will nicht fesseln uns und engen,
Er will uns Stuf um Stufe heben, weiten.
Kaum sind wir heimisch einem Lebenskreise
Und traulich eingewohnt, so droht Erschlaffen,
Nur wer bereit zu Aufbruch ist und Reise,
Mag lahmender Gewohnung sich entraffen.
Es wird vielleicht auch noch die Todesstunde
Uns neuen Raumen jung entgegensenden,
Des Lebens Ruf an uns wird niemals enden …
Wohlan denn, Herz, nimm Abschied und gesunde!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Tựa hoa tàn, thanh xuân qua mau chóng
Từng bậc thang đời tiếp bước nối nhau.
Sự khôn ngoan rồi hữu hạn, qua mau
Mọi phước hạnh đều có kỳ, có hạn.
Hãy sẵn lòng khi đời kêu gọi bạn,
Mời chia tay và làm lại từ đầu,
Lòng nhẹ nhàng, không nuối tiếc, đớn đau
Hãy trông cậy bậc thang đời tiếp nối.
Mỗi khởi đầu có phép mầu vô đối
Sẽ chở che và giúp đỡ chúng ta.
Ta lên đường, nơi này qua nơi khác
Không để nơi đâu lòng vương vấn thân tình.
Vũ trụ không bó hẹp đôi chân,
Mà nâng đỡ, đưa đời ta rộng mở.
Hễ chỗ nào thành ấm êm nơi ở,
Nơi đó khiến ta ủ dột tâm hồn.
Chỉ những ai không chùn bước khó khăn
Lên đường tiếp, đời sẽ không buồn tẻ.
Cũng có thể ngay trước giờ tạ thế
Đời vẫn tha thiết gọi lên đường
Lối thênh thang, gió lộng nghìn phương
Giã biệt thôi, trái tim đầy vui vẻ!