Thơ » Hàn Quốc » Han Yong-un
Đăng bởi hongha83 vào 12/04/2013 18:46
그는 간다.
그가 가고 싶어서 가는 것도 아니요.
내가 보내고 싶어서 보내는 것도 아니지만 그는 간다.
그의 붉은 입술, 흰니, 가는 눈썹이 어여쁜 줄만 알았더니,
구름같은 뒷머리, 실버들같은 허리,
구슬같은 발꿈치가 보다 아름답습니다.
걸음이 걸음보다 멀어지더니 보이려다 말고 말려다 보인다.
사람이 멀어질수록 마음은 가까와지고,
마음이 가까와질수록 사람은 멀어진다.
보이는 듯한 것이 그의 흔드는 수건인가 하였더니,
갈매기보다도 작은 조각 구름이 난다.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 12/04/2013 18:46
Người ấy đi rồi!
Người ấy đâu có muốn ra đi
Tôi đâu muốn tiễn mà đi cho đành
Thế mà người ấy ra đi!
Với tôi có gì đẹp hơn đôi môi đỏ tươi, hàm răng trắng muốt và làn mi sắc cạnh
Có gì đẹp hơn làn tóc như mây, lưng eo mềm như liễu, gót sen như ngọc của em
Em xa dần, xa dần từng bước
Muốn nhìn em lần nữa, lại thôi
Nhưng thôi rồi lại thấy
Càng xa nhau, lòng người càng gần gũi
Lòng gần nhau thì người lại càng xa!
Em vẫy chiếc khăn như đang nhìn thấy
Xa xa kia, có đám mây nhỏ như cánh hải âu đang bay bay