Thơ » Việt Nam » Hiện đại » H. Man » Vàng phai một thuở (2016)
Đăng bởi hongha83 vào 16/06/2017 18:11
Không có anh
trời vẫn thản nhiên xanh
Trăng vẫn sáng trong mắt người thực dụng
Phía sau những bài ca hạnh phúc
Là khoảng không im vắng lặng người
Phố vẫn rộn vui câu nói, tiếng cười
Góc quán chung ngồi vừa thay kẻ khác
Thì trách chi đời nhạt phai, đen bạc
Ngày mới bừng lên đã sớm sang chiều
Anh ngây thơ thờ phụng những lời yêu
Mà chẳng biết bởi người kia vui miệng
Con nước bỏ bờ đã xuôi trung biển
Sao phải thân thân trách phận lỡ làng?
Phải biết mỉm cười trên những dối gian
Với phản trắc dành cho lời khinh miệt
Chiều sẽ vàng hơn để lòng da diết
Ngày sẽ dài hơn cùng với đơn côi
Quả bóng đứt dây bay khuất xa rồi
Rơi đâu đó trong trời tịch mịch
Thì cám ơn người trao cho thương tích
Để lúc trở trời còn biết mình đau...