Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 11/02/2008 12:32, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 25/11/2008 03:20
Người con gái ta yêu đối với thiên hạ chỉ là một người con gái, nhưng với ta là tất cả.
(Lê Đạt)
Lần đầu gặp nhau tình đầu chưa có
Chỉ nhớ mắt đầm má non tay nhỏ
Chiều vẩn vơ leo tầu điện trốn về nhà
Tối lẽo đẽo theo trăng về nẻo nhớ
Môi rằm đầu run bắn nụ hôn mơ
Bím thắt tóc đôi
Miệng cười trong vắt
áo sáng hồn nhiên ngực hiền mây ấm
lòng lành
quyết liệt nhân từ long lanh...
Có phải yêu từ ngày chưa biết em?
Ước cùng sinh trong một gia đình
Để được sống bên nhau từ nhỏ
Ước sánh vai rạng rỡ vào đời...
Tại sao không? Mãi mãi thuộc về nhau
Chung ở chung ăn chung nằm chung mặc
Chung vui buồn chung bất trắc chung cơ may
Chung cả những điều không chung được nữa!
Nhiều lúc thèm
thẳng xe
nhà em gọi cửa
Em hiện ra trắng trong như nỗi nhớ
Như một nghi ngờ... Và rạng rỡ
Ước gì lại thuở hai mươi
Đèn trăng gối đầu
Đêm thâu tóc xoã
Lòng lim tin không khoá bao giờ...
Nhưng quá khứ của chúng mình cũng giống nhiều quá khứ
Nếu không dang dở, mới thật tình đầu...