Thơ » Việt Nam » Hồ, thuộc Minh » Hồ Quý Ly
更改多端死復生,
悠悠鄉里不勝情。
南關迢遞應頭白,
北館淹留覺夢驚。
相國才難慚李泌,
遷都計拙哭盤庚。
金歐見缺無由合,
待價須知玉匪輕。
Canh cải đa đoan tử phục sinh,
Du du hương lý bất thăng tình.
Nam quan điều đệ ưng đầu bạch,
Bắc quán yêm lưu giác mộng kinh.
Tướng quốc tài nan tàm Lý Bật,
Thiên đô kế chuyết khốc Bàn Canh.
Kim âu kiến khuyết vô do hợp,
Đãi giá tu tri ngọc phỉ khinh.
Lắm sự đổi thay, tưởng chết mà lại sống,
Quê hương mờ mịt gợi dậy biết bao tình.
Ải Nam Quan xa xôi mái đầu bạc là phải,
Nơi quán Bắc lâu ngày, tỉnh mộng thấy kinh sợ.
Cứu nước, tài hèn, thẹn với Lý Bật,
Dời đô, kế vụng, khóc chuyện Bàn Canh.
Bình vàng bị mẻ, biết hàn gắn làm sao,
Nên biết ngọc còn đợi giá, chứ không phải bị xem rẻ đâu.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 05/08/2008 01:42
Bao sự đổi thay, chết lại sinh,
Mờ mờ quê cũ xiết bao tình.
Ải Nam xa cách nên đầu bạc,
Quán Bắc lâu ngày chợt mộng kinh.
Cứu nước, tài hèn, thua Lý Bật,
Dời đô, kế vụng, khóc Bàn Canh.
Bình vàng đã mẻ làm sao gắn,
Đợi giá, ngọc vàng chẳng dám khinh.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 11/08/2016 13:43
Có 1 người thích
Đa đoan tưởng chết lại còn
Quê hương mờ mịt mộng hồn đăm đăm
Bạc đầu xa ải Nam Quan
Lâu năm quán Bắc bàng hoàng mộng kinh
Vụng dời khóc chuyện Bàn Canh
Tài thua Lý Bật thẹn lòng cứu dân
Bình vàng bị mẻ khó hàn
Đợi cao giá ngọc còn mong có ngày
Gửi bởi Đinh Tú Anh ngày 17/06/2018 09:40
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Đinh Tú Anh ngày 17/06/2018 09:41
Chết đi sống lại nghĩ thương mình,
Mờ mịt quê hương xiết mấy tình.
Nam ải xa xôi đầu đã bạc,
Bắc lâu lầm lũi mộng mà kinh.
Thẹn cùng Lý Bật tài còn mọn,
Khóc với Bàn Canh kế kém trình.
Bị mẻ bình vàng khôn thể gắn,
Ngọc còn đợi giá hẵng làm thinh.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 26/11/2019 16:11
Bao thay đổi tưởng chết mà sinh,
Mờ mịt quê hương gợi dậy tình.
Xa thẳm Nam Quan đầu mái bạc,
Bắc lâu nơi quán tỉnh mơ kinh.
Thẹn cùng Lý Bật tài hèn mọn,
Khóc chuyện Bàn Canh vụng dời kinh.
Đã mẻ bình vàng sao gắn được,
Ngọc còn đợi giá chẳng còn khinh.