Em lạc chốn ở trần gian một thủa
Nhưng u mê cứ ngỡ ở cung Hằng
Em vẫn tưởng trần gian kia hạnh phúc
Nhưng không ngờ em lại đớn đau hơn
Nào ai biết thế giới này chật thế
Thêm em vào lại chợt thấy thừa ra
Em thảng thốt trước những gì xa lạ
Em xa xôi trăng cũng sẽ nhạt nhoà
Thôi anh ạ, em về miền xưa cũ
Anh đừng buồn khi thấy bóng trăng xa
Ở nơi đó em nhủ lòng đừng khóc
Khi mùa trăng rọi bóng xuống hiên nhà
4/4/2014