Mẹ cho con cả một đời
Bao nhiêu người mẹ một thời nuôi con
Tuy rằng con đã lớn khôn
Không bao giờ học hết khôn của người

Nuôi con con sống trên đời
Con đi trong ánh sáng ngời bước chân
Vì mẹ con chẳng ngại ngần
Bao nhiêu con gái làm thân đàn bà

Bao mùa phiền muộn xót xa
Đớn đau thân xác đã qua từng hồi
Mẹ của em, mẹ của tôi
Sao nghe tiếng nói mỗi thời, lạ chưa!

Cho dù thời điểm xa xưa
Băng tan, đá núi, lửa vừa nấu nung
Hình hài thay đổi không ngừng
Cái đầu nghiêng xuống trong lòng mẹ yêu

Là cơn khát sữa mẹ nhiều
Con cầu cho mẹ sống yêu sống đời
Cho dù tinh tú đổi ngôi
Mẹ yêu, con biết khi rời thế gian

Mẹ đang xếp lại khăn san
Chiếc khăn nhỏ bé đã mang nhiệm màu
Không gian bé nhỏ về đâu
Tám mươi tuổi lẻ đớn đau thân già

Ngày con và mẹ chia xa
Mắt con nhoà lệ nhìn qua quan tài
Chiếc khăn liệm trắng u hoài
Đã quàng cho mẹ một thời khổ đau

Ra đi mẹ chẳng u sầu
Cả trong mắt mẹ có đâu giọt buồn
Lòng con ngào nghẹn trào tuôn
Làm sao quên được nỗi buồn tháng năm

Ngọn đèn leo lét âm thầm
Bữa cơm tối đến ân cần mẹ khuyên
Giọng người lạc giữa đêm đen
Căn nhà tổ phụ càng thêm ấm lòng


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)