I

Trước khi vào xà lim
Đã phải trần như nhộng
Tiếng gào thê thảm vọng
Sao thế này Guy-ôm

Lada xuống mộ rồi
Mà lên được còn tôi
Vĩnh biệt vĩnh biệt điệu nhảy vòng thôi
Ôi tuổi xanh ta ôi bao cô gái


II

Ở đây rồi chẳng nhận ra
Cả mình nốt
Chỉ còn con số mười lăm
Xà lim mười một

Chùm tia sáng mặt trời
Lọc qua kính
Vẽ trên mấy dòng thơ tôi
Hình con rối

Rồi vờn trên trang giấy
Tôi lắng nghe
Tiếng chân của ai đấy
Nện trên đầu


III

Như gấu sa đáy hố
Sáng sáng tôi dạo quanh
Đi vòng đi vòng đi vòng mãi
Mảnh trời sợi xiềng xanh
Như gấu sa đáy hố
Sáng sáng tôi dạo quanh

Trong xà lim kề bên
Rào rào vòi nước xả
Leng keng chùm chìa khoá
Cai ngục cứ xuống lên
Trong xà lim kề bên
Rào rào vòi nước xả


IV

Buồn tẻ thay bốn bức tường trần trụi này
Quét toàn màu tai tái
Chú ruồi bò ung dung trên trang giấy
Theo những dòng thơ tôi chỗ ngắn chỗ dài

Sẽ ra sao đây lạy Chúa Người biết rõ nỗi đau
Mà chính Người đã ban cho tôi đó
Người hãy đoái thương đôi mắt ráo khô làn da tôi tái mét
Tiếng sợi xích cột ghế ngồi kêu loảng xoảng


Và mọi con tim tội nghiệp vẫn đập đều nơi ngục tối
Tình yêu vẫn ấp ủ bên tôi
Người hãy thương nhiều nơi tôi lý trí đã suy yếu lắm rồi
Cùng nỗi tuyệt vọng này đang lấn tới


V

Chậm lại hỡi thời gian
Bước đi như đám tang

Ngươi sẽ khóc thời gian mà ngươi đang khóc
Thời gian sẽ trôi nhanh
Như trôi đi mọi giờ mọi khắc


VI

Tôi lắng nghe tiếng thành phố rậm rịch
Là tù nhân không thấy chân trời
Tôi chỉ thấy một bầu trời thù nghịch
Và dãy tường trần trụi của lao tù

Ngày qua đi kìa đã cháy sáng lên
Một ngọn đèn nơi ngục thất
Hai chúng tôi đơn chiếc trong xà lim
Ánh sáng tuyệt vời Lý trí thiết thân


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)