Thơ » Pháp » Georges Brassens
Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 03/10/2007 18:19, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 03/10/2007 18:22
Au village, sans prétention,
J'ai mauvaise réputation;
Qu'je m'démèe ou qu'je reste coi,
Je pass' pour un je-ne-sais-quoi.
Je ne fais pourtant de tort à personne,
En suivant mon ch'min de petit bonhomme;
Mais les braves gens n'aiment pas que
L'on suive une autre route qu'eux...
Non, les brav's gens n'aiment pas que
L'on suive une autre route qu'eux...
Tout le monde médit de moi,
Sauf les muets, ca va de soi.
Le jour du Quatorze Juillet
Je reste dans mon lit douillet.
La musique qui marche au pas,
Cela ne me regarde pas.
Je ne fais pourtant de tort à personne,
En n'écoutant pas le clairon qui sonne.
Mais les brav's gens n'aiment pas que
L'on suive une autre route qu'eux,
Non les brav's gens n'aiment pas que
L'on suive une autre route qu'eux,
Tout le monde me montre du doigt
Sauf les manchots, ça va de soi.
Quand j'croise un voleur malchanceux,
Poursuivi par un cul-terreux;
J'lance la patte et pourquoi le taire,
Le cul-terreux s'retrouv' par terre
Je ne fait pourtant de tort à personne,
En laissant courir les voleurs de pommes.
Mais les brav's gens n'aiment pas que
L'on suive une autre route qu'eux,
Non les brav's gens n'aiment pas que
L'on suive une autre route qu'eux,
Tout le monde se rue sur moi,
Sauf les culs-de-jatte, ça va de soi.
Pas besoin d'êre Jérémie,
Pour d'viner l'sort qui m'est promis,
S'ils trouv'nt une corde à leur gout,
Ils me la passeront au cou,
Je ne fait pourtant de tort à personne,
En suivant les ch'mins qui n'mènent pas à Rome,
Mais les brav's gens n'aiment pas que
L'on suive une autre route qu'eux,
Non les brav's gens n'aiment pas que
L'on suive une autre route qu'eux,
Tout l'mond' viendra me voir pendu,
Sauf les aveugles, bien entendu.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 02/10/2007 18:19
Trong làng mình dù chẳng muốn khoe khoang
Tôi được tai tiếng là không đàng hoàng
Dẫu có nói năng hay dầu câm lặng
Tôi vẫn bị coi là kẻ nhập nhằng
Thế đấy tôi đâu có chọc ghẹo ai
Khi đường tôi tôi đi rất thoải mái
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Thiên hạ bèn xúm lại nói xấu tôi
Trừ mấy trự câm là dĩ nhiên rồi.
Vào ngày Quốc Khánh mười bốn tháng Bảy
Tôi nằm nướng trên giường không áy náy
Âm nhạc trịnh trọng để diễu hành ôi
Chẳng ngầu tí nào cả đối với tôi
Thế đấy tôi đâu có chọc ghẹo ai
Nếu tôi không khoái loại nhạc inh tai
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Thiên hạ bèn xúm lại chỉ chỏ tôi
Trừ bọn cụt tay là dĩ nhiên rồi.
Nếu gặp một thằng lỏi ăn cắp vặt
Rủi bị một anh đít bùn đuổi bắt
Tôi chìa cẳng mình ra để giúp nó
Anh đít bùn vấp ngã té nằm đó
Thế đấy tôi đâu có chọc ghẹo ai
Nếu để thằng trộm táo thấy ngày mai
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Thiên hạ bèn xúm lại rượt bắt tôi
Trừ đám cụt chân là dĩ nhiên rồi.
Chả cần phải là thầy bói tài ba
Mới đoán được số phận của tôi mà
Nếu chúng mà vớ được một sợi thừng
Cổ tôi chúng tròng vào chẳng ngập ngừng
Thế đấy tôi đâu có chọc ghẹo ai
Nếu tôi không tản bộ vào Thiên thai
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Nhưng ai nấy đều không ưa những đứa
Chưa theo họ trên đường ngay ở giữa...
Thiên hạ sẽ tới coi xử giảo tôi
Trừ lũ đui mù là dĩ nhiên rồi.