Thơ » Áo » Georg Trakl
Đăng bởi estrange vào 19/04/2008 23:31, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi sabina_mller vào 17/06/2008 12:08
Wenn der Schnee ans Fenster fällt,
Lang die Abendglocke läutet,
Vielen ist der Tisch bereitet
Und das Haus ist wohlbestellt.
Mancher auf der Wanderschaft
Kommt ans Tor auf dunklen Pfaden.
Golden blüht der Baum der Gnaden
Aus der Erde kühlem Saft.
Wanderer tritt still herein;
Schmerz versteinerte die Schwelle.
Da erglänzt in reiner Helle
Auf dem Tische Brot und Wein.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi estrange ngày 20/04/2008 23:31
Khi tuyết rơi chạm khung cửa sổ
Chuông nguyện chiều ngân nga
Bàn ăn đã sẵn sàng
Và ngôi nhà sạch sẽ
Một số người lang thang
Từ con đường tối đến trước cửa nhà
Cây ân huệ trĩu trịt quả vàng
Mọc lên từ đất đai lạnh giá.
Người lang thang khẽ khàng bước đến
Nỗi đau khiến ngưỡng cửa sững sờ
Nhưng có ánh hào quang tinh khiết
Và trên bàn là bánh mì với rượu vang
A Winter Evening
When the snow falls against the window,
The evening bell rings long,
The table is prepared for many,
And the house is well cultivated.
Some in their wanderings
Come to the gate on dark paths.
The tree of grace blooms golden
From the earth's cool sap.
Wanderer, step silently inside;
Pain has petrified the threshold.
There in pure radiance
Bread and wine glow on the table.
Một tối mùa đông
Khi tuyết rơi dày lên các ô cửa sổ,
Và tiếng chuông chiều vang vọng hồi lâu,
Bàn đã bày sẵn cho những kẻ đến sau
Trong căn nhà nhỏ gọn gàng tươm tất.
Trên những lối đi đêm đen dày đặc
Một lữ khách tìm đến trước cổng nhà.
Cây ân phước trong bóng tối đơm hoa
Từ chất sáp sâu trong lòng đất lạnh.
Người lữ khách bước vào trong im lặng;
Qua bậc cửa hoá đá bởi niềm đau.
Ánh sáng thanh khiết chiếu xuống từ trên cao
Trên chiếc bàn tròn: bánh mì và rượu đỏ.