Đăng bởi nguyenvanthiet vào 26/05/2007 05:57
Chi vuol veder quantunque po Natura
e 'l Ciel tra noi, venga a mirar costei,
ch'e sola un sol, non pur a li occhi mei,
ma al mondo cieco, che vertu non cura;
et venga tosto, perche Morte fura
prima i migliori, et lascia star i rei:
questa aspettata al regno delli dei
cosa bella mortal passa, et non dura.
Vedra, s'arriva a tempo, ogni vertute,
ogni bellezza, ogni real costume
giunti in un corpo con mirabil' tempre:
allor dira che mie rime son mute,
l'ingegno offeso dal soverchio lume;
ma se piu tarda, avra da pianger sempre.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 26/05/2007 05:57
Không hình dung nổi Thiên nhiên hậu hĩnh
Và trời xanh, nếu mắt chẳng thấy Người
Kẻ đối với ta đã hoá mặt trời
Mọi tinh cầu giữa trời xanh che kín.
Đừng trì hoãn khi người ta đi đến
Lấy những gì tốt đẹp, bỏ xấu xa
Và cái chết sẽ vun vút mang đi
Sau cái chết là tự do lựa chọn.
Đừng chậm trễ – và ngươi qua ánh mắt
Trong một niềm sáng tạo sẽ cùng ta
Mọi phẩm hạnh và muôn vàn vẻ đẹp.
Và nói rằng thơ của ta đã tắt
Rằng lí trí ta bất hạnh mù loà
Ai không kịp, sẽ rót đầy nước mắt.