Thơ » Nga » Evgeny Evtushenko
Đăng bởi hongha83 vào 27/10/2018 09:40
Цвет рассады рисовой так зелен,
Мягок, ласков. Глаз не оторвешь!
Если б во Вьетнаме был Есенин,
Он воспел бы рис, как нашу рожь.
Он сказал бы: “Ничего не надо.
Только б до последнейшего дня
Цвета свежей рисовой рассады
Жизнь была б отныне у меня.”
Точно черноглазые опята
Девушки под конусами шляп.
Он бы их любил любовью брата
Словно бы рязанских наших баб.
Не забыв российские печали,
Но поняв печаль вьетнамских сел,
Он бы черных буйволов мычанье
На язык буренок перевел...
...А когда бы он увидел бомбы
И услышал крыш предсмертный хруст,
То заплакал о Вьетнаме он бы
Точно это жгут родную Русь...
...Если б во Вьетнаме был Есенин,
Стал бы Маяковским хоть на миг.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 26/10/2018 09:40
Màu lúa non thật là xanh
Mềm mại, dịu dàng, mắt không rời ra được
Nếu như ở Việt Nam có Ê-xê-nin
anh sẽ ngợi ca lúa, như ngợi ca lúa mạch của chúng ta
Anh sẽ nói: “Không cần gì cả
Chỉ cần đến ngày cuối cùng của ruộng lúa ấy
Cuộc sống vẫn còn là trong tay ta!”
Các chị phụ nữ đội nón
giống như những cái nấm có những con mắt màu hạt dẻ
Anh sẽ yêu họ với tình của người anh
như là anh yêu phụ nữ Riazan của chúng ta
Trong khi không quên những nỗi buồn của nước Nga
anh rất hiểu tâm hồn của những làng quê nước Việt
Và anh có thể chuyển tiếng ọ của những con trâu đen
sang tiếng rống của những chị bò màu nâu xám...
...Và khi anh trông thấy những quả bom rơi
và nghe thấy tiếng vỡ răng rắc của những mái nhà
thì anh sẽ khóc được vì Việt Nam
như đấy là người ta đang đốt cháy nước Nga thân yêu của anh vậy...
...Nếu như ở Việt Nam có Ê-xê-nin
thì anh sẽ trở thành Maiakôpski dù chỉ trong một khoảnh khắc