Thơ » Nga » Evgeny Evtushenko
Đăng bởi nguyenxuanphong vào 10/08/2007 12:48
Когда взошло твое лицо
над жизнью скомканной моею,
вначале понял я лишь то,
как скудно все, что я имею.
Но рощи, реки и моря
оно особо осветило
и в краски мира посвятило
непосвященного меня.
Я так боюсь, я так боюсь
конца нежданного восхода,
конца открытий, слез, восторга,
но с этим страхом не борюсь.
Я помню - этот страх
и есть любовь. Его лелею,
хотя лелеять не умею,
своей любви небрежный страж.
Я страхом этим взят в кольцо.
Мгновенья эти - знаю - кратки,
и для меня исчезнут краски,
когда зайдет твое лицо...
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 09/08/2007 12:48
Có 1 người thích
Khi gương mặt của em xuất hiện
trước cuộc đời rất nhàu nát của anh
khi đó, đầu tiên anh chỉ nghĩ rằng
những gì anh có, tất cả đều thiếu thốn.
Nhưng những cánh rừng, dòng sông và biển
gương mặt em đặc biệt chiếu sáng lên
màu sắc cuộc đời gương mặt hiến dâng
chỉ riêng anh thì không hề dâng hiến.
Anh sợ lắm, lúc này anh sợ lắm
sợ vầng đông không đợi sẽ tận cùng
tận cùng mở đầu, nước mắt, hân hoan
nhưng nỗi sợ không thể nào kìm nén.
Anh nhớ lại – chính cái điều khiếp đảm
là tình yêu. Và nỗi sợ nâng niu
dù anh không biết rằng phải chiều theo
và tình yêu canh chừng không cẩn thận.
Bằng nỗi sợ anh cầm lên chiếc nhẫn.
Khoảnh khắc này – anh biết – ngắn ngủi thôi
với anh biến mất màu sắc cuộc đời
khi gương mặt em trước anh xuất hiện…
Gửi bởi Tung Cuong ngày 07/09/2009 21:52
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 12/09/2009 04:28
Khi khuôn mặt của em xuất hiện
Trước mảnh đời dặt dẹo của anh
Thoạt ban đầu thì anh chỉ hiểu
Thật nghèo nàn thứ mình có trong tay.
Khuôn mặt sáng của em đặc biệt
Chiếu lên biển hồ, sông suối, rừng cây
Anh là kẻ dại ngây, ít biết
Em giúp anh hiểu hết sắc màu ngay.
Anh thật sợ, đúng là anh sợ thật
Lo rạng đông bất chợt đi qua
Lo hết nước mắt, điều hiểu ra, mê mẩn
Nhưng anh đâu lo chống lại nỗi sợ này.
Anh đã hiểu: nỗi sợ là tình yêu đấy.
Trong lòng anh nhen cháy mối tình
Tuy không biết cách vun trồng tình yêu ấy
Vẫn chàng màng lo giữ lấy tình yêu.
Nỗi sợ giam hãm anh trong vòng vây.
Anh rất biết - khoảnh khắc này là ngắn
Và với anh - các sắc màu sẽ tắt đi ngay
Khi gương mặt em hiện ra trước mắt...
Gửi bởi Tung Cuong ngày 07/09/2009 21:54
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 08/09/2009 00:36
Khi khuôn mặt của em xuất hiện
Trước mảnh đời rầu rĩ của anh
Thoạt ban đầu thì anh chỉ hiểu
Thật nghèo nàn thứ mình có trong tay.
Khuôn mặt sáng của em đặc biệt
Chiếu lên biển hồ, sông suối, rừng cây
Anh là kẻ dại ngây, ít biết
Em giúp anh hiểu hết sắc màu ngay.
Anh thật sợ, đúng là anh sợ thật
Lo rạng đông bất chợt đi qua
Lo hết nước mắt, điều hiểu ra, mê mẩn
Nhưng anh đâu lo chống lại nỗi sợ này.
Anh đã nhớ: nỗi sợ là tình yêu đấy.
Trong lòng anh nhen cháy mối tình
Tuy không biết cách vun trồng tình yêu ấy
Vẫn chàng màng lo giữ lấy tình yêu.
Nỗi sợ giam hãm anh trong vòng vây.
Anh rất biết - khoảnh khắc này là ngắn
Và với anh - các sắc màu sẽ tắt đi ngay
Khi gương mặt em hiện ra trước mắt...
Gửi bởi Tung Cuong ngày 09/09/2009 05:27
Tình cờ tôi có xem lại bản tiếng Nga bài này (Tuyển thơ Eptushenkoo,Matxcowva, 2008, trang 82,) thì bản gốc là "hiểu" chứ không phải "nhớ". Nhiều khả năng người đánh máy cho các bác đã sai. Vậy tuỳ các bác giữ "Nhớ" theo bản gốc Nga của Thivien.net, còn lấy "hiểu", thì phải sửa cả bản gốc Nga, cả bản dịch Việt.
Chào.