Thơ » Nga » Evgeny Dolmatovsky
Облака мерцают розово.
Под мостками чуть журча,
Омывает остров озеро
Возвращенного Меча.
А на острове, где пагода,
Надышась цветами всласть.
Тыщу лет как будто падает,
А не думает упасть,
Две фигурки в шлемах пробковых
С вписанною в круг звездой
Место для прощанья робкого
Ходят -ищут над водой.
Гимнастерками зелеными
Их уравнена краса,
И, набитые патронами.
Провисают пояса.
В этой строгой форме где уж там
Разглядеть получше их.
Парня отличить от девушки
Трудно в сумерках сырых.
Их прощанье старше озера.
Старше пагод и цветов
Слышится бомбежка грозная
Вдоль дорог и у мостов.
И разрушенные улицы
Замерли невдалеке.…Я не знаю, здесь целуются
Или так
— щека к щеке.
Все равно мне вечно мучиться
Их прощаньем над водой.
Их неодолимым мужеством,
Их всесветною бедой.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 14/10/2018 14:22
Mây nhen lên những ánh hồng
Dưới cầu rì rầm rất khẽ
Nước hồ Hoàn Kiếm xanh trong
Có chiếc đảo nằm ở giữa
Trên đảo có ngôi chùa xưa
Trong mùi hoa toả say sưa
Đã tự nghìn năm toan đổ
Mà không chịu sập bao giờ
Có hai bóng người đội mũ
Và trên ngực có sao vành
Bên nước họ tìm một chỗ
Trong khi li biệt tâm tình
Áo xanh cùng lẫn áo xanh
Xuýt xoát như hình đôi bạn
Cũng đeo trễ xuống bên người
Hai thắt lưng đầy những đạn
Trong bộ áo quần đồng phục
Có gì khác biệt nữa chăng?
Mờ bóng hoàng hôn ẩm ướt
Mắt nhìn trai, gái khó phân
Lời họ biệt nhau xưa hơn cả nước hồ
Có trước ngôi chùa và hoa kia nữa
Nghe chẳng yên lòng tiếng xa bom nổ
Trên những đường đi, trên những chiếc cầu
Lại còn những phố đây kia
Tàn phá trụi trơ như đá
Chẳng hay họ có hôn nhau
Hay chỉ má cùng áp má
Nhưng cảnh biệt ly bên nước
Và lòng dũng cảm vô hồi
Của họ, trong tình cả nước
Dứt lòng tôi mãi không thôi