Đăng bởi hongha83 vào 23/09/2010 19:11
Mit bánom én, ha utcasarkok rongya,
De elkisérjen egész a siromba.
Álljon előmbe izzó, forró nyárban:
»Téged szeretlek, Te vagy, akit vártam.«
Legyen kirugdalt, kitagadott, céda,
Csak a szivébe láthassak be néha.
Ha vad viharban átkozódva állunk:
Együtt roskadjon, törjön össze lábunk.
Ha egy-egy órán megtelik a lelkünk:
Üdvöt, gyönyört csak egymás ajkán leljünk.
Ha ott fetrengek lenn, az utcaporba:
Borúljon rám és óvjon átkarolva.
Tisztító, szent tűz hogyha általéget:
Szárnyaljuk együtt bé a mindenséget.
Mindig csókoljon, egyformán szeressen:
Könnyben, piszokban, szenvedésben, szennyben.
Amiben minden álmom semmivé lett,
Hozza vissza Ő: legyen Ő az Élet.
Kifestett arcát angyalarcnak látom:
A lelkem lenne: életem, halálom.
Szétzúzva minden kőtáblát és láncot,
Holtig kacagnók a nyüzsgő világot.
Együtt kacagnánk végső búcsút intve,
Meghalnánk együtt, egymást istenítve.
Meghalnánk, mondván:
»Bűn és szenny az élet,
Ketten voltunk csak tiszták, hófehérek.«
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 23/09/2010 19:11
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 23/09/2010 19:12
Cô ấy là giẻ rách phố phường có hề chi
Nhưng theo tôi xuống tận dưới âm ti
Cô vẫn đứng chờ giữa mùa hè bỏng rát
"Em yêu anh, anh chính kẻ em mong"
Dù có bị hành hạ, đấm đá, đuổi đi
Nhưng tim cô để tôi nhìn thấu hết
Nếu cùng đứng trong mưa giông bão tuyểt
Chân chúng tôi cùng sập xuống gãy long
Hồn chúng tôi tràn ngập niềm yêu
Chúng tôi hôn nhau từng giờ hạnh phúc
Nếu dưới kia đắm mình vào phố phường bụi bặm
Cô ùa vào tôi mà ôm, bảo vệ tới cùng
Nếu lửa thiêng thiêu sạch được đốt lên
Chúng tôi cũng bay đi khắp nhân gian
Lúc nào cũng hôn cũng yêu tôi mọi lúc
Trong bẩn thỉu, đớn đau, bụi băm và nước mắt
Mọi giấc mơ trở nên vỡ vụn
Nàng đem tôi trở lại: Em là cuộc sống này
Ta cùng cười vĩnh biệt nhau đi
Cùng đi chết cùng cầu mong Thượng đế
Ta chết mất nhưng vẫn còn nói được
Cuộc sống này tội lỗi nhớp nhơ
"Chỉ hai ta như tuyết trắng trong mơ"
Gửi bởi hongha83 ngày 25/06/2021 15:31
Có sao đâu nếu góc đường lăn lóc
Nàng vẫn theo tôi đến lúc xuống mồ
Vẫn bên tôi trong lửa đổ mùa hè:
“Em yêu anh, người em từng chờ đợi”
Bị đuổi xua, chối từ, hay dễ dãi
Chỉ cần đôi khi nhìn thấu tim nàng
Nếu cùng đứng trong cơn bão cuồng điên
Hãy bên nhau tới chồn chân ngã gục
Nếu mỗi giờ qua tràn đầy hạnh phúc
Thấy trên môi nhau vẻ đẹp rạng ngời
Nếu mai đây tôi lăn lóc bụi đời
Nàng sẽ dang tay ôm tôi che chở
Khi trong trái tim sáng soi ngọn lửa
Chúng tôi bay vào vũ trụ bao la
Trong bùn nhơ, đau khổ, lệ nhoà
Nàng luôn ôm hôn tôi không đổi
Khi mọi ước mơ của tôi tàn lụi
Cuộc sống là Nàng. Nàng lại đem về
Nàng vờ vui tôi vẫn thấy như tiên
Nàng là hồn tôi, cuộc đời, cái chết
Bia đá, xích xiềng theo nhau tan hết
Tôi chết vì cười thế giới đảo điên
Chúng tôi cùng cười vẫy tay vĩnh biệt
Nếu cùng nhau ằm chết tựa thiên thần
Nếu cùng chết chúng tôi nói rằng:
“Đời toàn những bụi lầm, tội lỗi
Hai chúng tôi như tuyết trắng trong”