Thơ » Mỹ » Emily Dickinson
Đăng bởi estrange vào 03/04/2008 20:47, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 14/07/2019 12:23
A Light exists in Spring
Not present on the Year
At any other period –
When March is scarcely here
A Color stands abroad
On Solitary Fields
That Science cannot overtake
But Human Nature feels.
It waits upon the Lawn,
It shows the furthest Tree
Upon the furthest Slope you know
It almost speaks to you.
Then as Horizons step
Or Noons report away
Without the Formula of sound
It passes and we stay –
A quality of loss
Affecting our Content
As Trade had suddenly encroached
Upon a Sacrament.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi estrange ngày 03/04/2008 20:47
Ánh sáng trong mùa xuân
Không giống như mùa khác
Tháng Ba đang tới gần
Có một màu thoáng đãng
Trên những đồi đơn cội
Yên lặng không thể vượt,
Duy lòng người cảm thôi.
Ánh xuân đến trên bãi cỏ
Ánh xuân chạm cành cây
Trên những đồi tít tắp
Xuân ngỏ lời với tôi
Những chân trời gần quá
Như thể đang giữa trưa
Không âm thanh tiếng động
Ánh xuân đi xa rồi.
Có cảm giác mất mát
Khiến chúng ta xót thương
Như có kẻ lái buôn
Chạm tay vào Thánh tích
Gửi bởi Trần Đức Phổ ngày 13/07/2019 08:26
Có 1 người thích
Bài thơ này đã chép sai rất nhiều so với nguyên bản bằng tiếng Anh, không tôn trọng dấu câu và chữ in hoa của bản hiện có trong cuốn The complete poems of Emily Dickinson. Nó phải như sau:
A Light exists in Spring
Not present on the Year
At any other period –
When March is scarcely here
A Color stands abroad
On Solitary Fields
That Science cannot overtake
But Human Nature feels.
It waits upon the Lawn,
It shows the furthest Tree
Upon the furthest Slope you know
It almost speaks to you.
Then as Horizons step
Or Noons report away
Without the Formula of sound
It passes and we stay –
A quality of loss
Affecting our Content
As Trade had suddenly encroached
Upon a Sacrament.
Gửi bởi Trần Đức Phổ ngày 13/07/2019 22:11
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trần Đức Phổ ngày 13/07/2019 22:12
Ánh sáng mùa xuân kỳ ảo
Dễ đâu nhìn thấy quanh năm
Thời gian đễ nó hiện hữu
Tháng Ba ngấp nghé đến gần
Sắc Màu ngập tràn bao la
Trên những Cánh Đòng Cá Biệt
Khoa Học không thể nhận ra
Tự Nhiên Con Người cảm biết
Ánh xuân trên từng Thảm Cỏ
Ánh xuân trên mỗi Cây xa
Trên Sườn Dốc xa tít tắp
Dường như thổ lộ cùng ta
Rồi, Những Chân Trời dịch chuyển
Những buổi Trưa nồng chóng qua
Không cần Âm Thanh Công Thức
Xuân đi bỏ lại chúng ta!
Một niùa thắm tươi đã mất
Niềm Vui ảnh hưởng, tàn phai
Bán Buôn bỗng dưng chiếm đoạt
Linh Thiêng của thế giới này!