Đăng bởi hảo liễu vào 10/12/2015 08:54
Pity me not because the light of day
At close of day no longer walks the sky;
Pity me not for beauties passed away
From field and thicket as the year goes by.
Pity me not the waning of the moon,
Nor that the ebbing tide goes out to sea,
Nor that a man‘ s desire is hushed so soon,
And you no longer look with love on me.
This have I know always: love is no more
Than the wide blossom which the wind assails
Than the great tide that treads the shifting shore,
Strewing fresh wreckage gathered in the gales.
Pity me that the heart is slow to learn
What the swift mind beholds at every turn.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 11/12/2015 08:54
Đừng xót thương tôi vì ánh ngày đã tắt
trên bầu trời
khi ngày khép cửa.
Đừng xót thương tôi vì bao vẻ đẹp phai đi
trên đồng xanh và rừng rậm
khi tháng năm qua.
Đừng xót thương tôi vì trăng khuyết
Vì thuỷ triều rút xuống biển xanh
Và cơn đam mê của đàn ông lụi tàn như gió thoảng
và anh chẳng còn nhìn tôi đắm say
như thuở ban ban đầu.
Vì tôi luôn biết: tình yêu chẳng khác nào
cánh hoa sắp tàn run trước gió.
Chẳng khác nào con nước thuỷ triều
nơi bờ biển nhấp nhô
làm trôi giạt những phế vật mới thu gom trong cơn gió lớn.
Nhưng hãy xót thương tôi
vì trái tim hiểu chậm
những điều mà lý trí tinh khôn thấy được
trong từng khoảnh khắc
của cuộc đời.