em trở về. Đâu đây
ngực vun mùa gió, ngất
đất gửi lá cho cây
hoa rơi từ giữa hạt.

chiều hoang mang vó ngựa
buồn ngon ơ vực sâu
nửa thời kinh không đâu
xớt khô từng tiếng mõ.