nắng sơn tiếp mặt đường cây xế, bóng
biển/ sâu/ chiều lấp nốt phế nang, quên
tâm cường điệu: sinh phần ta: tóc ngắn
gió gia công. khuya mỏi bậc thang, lên

đêm treo tiếp ảnh hình lên vách, trống
ngón tay người treo nốt giác quan: tôi
chăn, gối vốn sẵn mầm oan biệt, biệt
áo, quần kia đâu biết trả lời

chim đóng tiếp cây rừng quanh trái đất
mũi đinh người đóng nốt xuống ta, đi
hoa ghim gút những đời hương mật, ẩn
chính môi em gieo hạt/ mạ/ chia, lìa

quán lây cúm từ em trưa phản trắc
tấm lòng ta thâm thủng tiếng cười
thú thở nốt lá rừng/ đen/ tiếng hú
chạy. trăm năm. nhịp mõ vẫn neo, người


12-94

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]