Thơ » Hàn Quốc » Do Jong-hwan » Ba đến năm giờ chiều (2022) » Phần 1
Đăng bởi hongha83 vào 04/10/2023 18:39
새벽까지 풀풀 눈발이 날리고 있다는 혹한이 저수지 전체를 가득 얼리며 아래로 내려가고 있다 얼름 위에서 발그레한 맨발을 바장이던 청둥오리들이 오늘은 보이지 않는다.
머물 곳을 찾지 못 하는 영혼들이 지상에 많다 그도 어둠을 잔뜩 묻힌 날개를 퍼덕이며 남쪽으로 내려갔을 것이다 야간열차의 속도에 몸을 파묻은 채 그의 방황도 소리 치며 달려갔을 것이다 눈발처럼 떠도는 유목의 깃발을 들고 어득새벽 플랫폼을 서성이다 날이 밝기도 전에 바다로 이어지는 비릿한 비탈길을 걸러내려가고 있을 것이다
머물지 못하는 제 정신의 몇페이지를 싸안아다 파도처럼 바위에 던지며 울고 있을 것이다 허공을 향해 날아오르는 그의 언 발을 잡아주지 못하였다 겨울에도 맨발인 그의 정신을 따뜻하게 만져주지 못하였다
내 영혼의 손도 그의 것처럼 외롭고 차가워서 다만 눈발에 몸을 적시며 그가 떠난 찬 하늘을 오래 지켜보고 있다 북쪽 끝에서 내려오는 한파의 선단이 천천히 강 하류의 얼음 위에 닻을 내리고 있다.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 04/10/2023 18:39
Cái lạnh khủng khiếp do mưa tuyết rào rào đổ xuống tận đến sáng làm tất cả nước trong hồ đông lại đang di chuyển xuống dưới. Những chú vịt trời lạch bạch đôi chân trần đỏ ửng hôm nay cũng chẳng thấy đâu.
Những linh hồn không tìm được nơi nương náu trên thế gian rất nhiều. Chúng cũng đang vỗ đôi cánh chìm sâu trong bóng tối bay về phương Nam. Tưởng chừng như thân thể chôn vùi trong tốc độ của chuyến tàu đêm và sự lang thang vô định của chúng cũng hét to lên mà chạy đi. Cầm trên tay lá cờ du mục, đang bay dật dờ như mưa tuyết, đi qua đi lại trên sân ga trong buổi sáng mờ ảo, chúng đang muốn đi xuống con đường nhớp nhúa kéo dài đến tận biển trước khi trời sáng.
Giữ trong lòng một mảnh tinh thần bơ vơ không chốn dừng chân của tôi, ném tung vào tảng đá bên bờ biển mà khóc. Không thể giữ được bàn chân cóng lạnh của chúng đang bay về hướng hư không, cũng không thể nào xoa dịu cho ấm lên tinh thần của chúng trong mùa đông.
Bàn tay của linh hồn tôi cũng cô độc lạnh lùng như của chúng chỉ làm ướt thân thể trong mưa tuyết giữ gìn bầu trời lạnh lẽo mà ra đi mãi mãi. Đoàn tàu đi xuống từ tận cùng phương Bắc trong giá lạnh đang dần dần hạ neo trên mặt băng của hạ lưu dòng sông.