Hà Nội vào Nam
Sài Gòn ra Bắc
Dọc dài đường sắt
Tuyến tàu Bắc Nam
Sạm nắng miền Trung
Thuỷ chung rừng núi
Tàu qua xóm dưới
Chuối rợp ngói son
Qua đến xóm trên
Lối mòn lúa trĩu
Đất mình, ai hiểu
Cần lao sớm chiều
Cho thôi tiêu điều
Cánh diều con trẻ
Luỹ tre đầu thôn
Cành bàng trên cát
Sân nhà rợp mát
Tiếng quạt bà ru
Chân khách lãng du
Mịt mù chiều xuống
Tu tu xình xịch
Đường sắt quê hương
Đêm qua tĩnh mịch
Tàu đi đường trường
Từ trong văn chương
Băng qua đồi núi
Tàu về còn thương
Ngọt trong lòng suối.
Tóc bà hay búi
Tóc mẹ xoã vai
Tóc em để dài
Ai yêu, say mãi
Toa tàu một dãy
Bánh chắc vững vàng
Tình em với chàng
Lửa vàng bỏng cháy
Đường tàu ở lại
Khoé mắt cay cay
Nắng đừng vội phai
Để hoa nhài nở
Em còn mắc cỡ!?
Chờ anh ghé qua
Nhớ sao! Sân ga
Nơi ta tương ngộ
Không ngại xe cộ
Đại lộ sát gần
Lòng anh bâng khuâng
Em đầy bối rối
Tàu không mệt mỏi
Chẳng nghỉ, vội đi
Chân em kiêu kỳ
Thầm thì: “anh bế”
Yêu em là thế
Anh ơi đừng chê!
Cho em mân mê
Bàn tay nắng ấm!
Đường về xa lắm
Tàu cứ trầm ngâm
Có đâu thương thầm
Mà sao bóng xế?
Em theo tàu về
Qua rồi, bãi vắng
Núi rừng yên ắng
Tơ lòng buồn giăng…
Muối mặn gừng cay
Sông xuôi dòng chảy
Tàu với đường ray
Yêu hoài, yêu mãi!
Nay người đất khách
Mai kẻ lãng du
Tu tu xình xịch
Đường sắt quê hương
Đêm qua tĩnh mịch
Tàu đi đường trường…
Cam Hoà, Cam Lâm, Khánh Hoà
03:07:2022