Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Dư Quang Trung
Đăng bởi hongha83 vào 10/08/2019 21:52
你問我什麼音樂最耐聽
當然是寂靜,我說,無邊的寂靜
至上的耳福是聽域透明
當聒噪都已澱定
其次是風聲,遠從世界的盡頭
無端地吹來,尤其在日落時分
令整個海峽都為之振奮
那呼嘯的高調再三強調
一個單調的快調,所向披靡
龐然沛然的大氣撲來,磅礡無比
那是造化在吐納,神在運息
股動我肺葉飄飄,若風箏要躍起
令人興發,猜想那一股元氣
捲地而來,要掃近沉沉的暮氣
必然隱帶著天機,似乎要訴說
一個故事,比人類更蒼老
當傳說與宗教尚未開端
天地初分,陰陽蠢蠢
大野一任這颯颯單調
用強調的高調日夜呼嘯
催一個陣痛的星球誕生
那原始的喉音,唇音,齒音
究竟預警怎樣的命運
世紀將盡而先知不來
後之嘈嘈而天啟不開
凡耳如我又豈能妄斷?
但海浪翻白顯然已聽懂
不然何以都激昂而奮飛
卻飛騰不去,只能輪番地鞭打
幾乎淹沒的燈塔與長堤
連我面海的高床軋軋
也都不放過,若非
我及時堆椅,關窗
這薄薄的詩稿早隨飆飄去
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 10/08/2019 21:52
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 07/09/2019 20:24
Bạn hỏi tôi: Âm thanh nào lâu bền nhất?
Tôi trả lời: Im lặng, im lặng đến vô cùng!
Hạnh phúc nhất là tai còn nghe rõ
Khi những âm thanh nhức óc tan đi
Khi tiếng gió về từ nơi tận cùng thế giới
Thổi không ngừng lúc mặt trời gác núi
Cả eo biển rộn ràng phấn chấn
Tiếng gào thét ấy cứ lặp lại nhiều lần
Một gam nhanh đơn điệu đổ rạp dưới chân
Những luồng khí mạnh khổng lồ dồn tới
Tạo hoá nạp vào và thần đang hít thở
Khích lệ lá phổi ta như cánh diều bay lên
Cho ta sức mạnh, ấy là nguyên khí
Cuốn trên mặt đất, quét sạch khí chiều nặng nề
Mang theo ý trời và hầu như muốn nói
Về một câu chuyện già nua hơn nhân loại
Khi truyền thuyết và tôn giáo chưa mở phần đầu
Khi trời đất mới phân chia, âm dương lẫn lộn
Những cánh đồng điêu tàn, xào xạc
Thét gào vang dội ngày đêm
Thôi thúc một ngôi sao sinh ra trong đau đớn
Những âm cổ, âm răng, âm môi nguyên thuỷ ấy
Phải chăng là dự báo số phận của ngày mai
Thế kỷ qua mà tiên tri không đến
Dự đoán ồn ào mà thư trời chưa mở
Những cái tai như ta đều nghe không rõ
Chỉ có sóng bạc đầu nghe thấy mà thôi
Nếu không, sao lại bay vút lên như thế
Gió như là roi quất luân phiên
Như muốn nhấn chìm con đê dài và ngọn hải đăng
Đến cửa sổ của biển trước mặt ta đã nêm chặt
Cũng vẫn không bỏ qua
Tôi vội vàng đẩy ghế, đóng cửa, nếu không
Bản thảo của những bài thơ mỏng manh ấy cũng bay theo gió